Thứ Hai, ngày 16 tháng 3 năm 2009
LẤY LẠI NIỀM TIN? • Kiêm Ái
Nghị viên Madison Nguyễn
LẤY LẠI NIỀM TIN?
• Kiêm Ái
Sau cuộc bầu cử bãi nhiệm nghị viên Madison Nguyễn, kết quả trên giấy trắng mực đen cho phép bà nghị viên Madison Nguyễn ở lại ghế nghị viên hết nhiệm kỳ. Dư luận chung mà chính tờ báo San Jose Mercury News là một tờ báo binh vực nghị viên Madison cũng công nhận, Madison đã vượt qua được tai nạn bãi nhiệm, nhưng phải đối phó với 45% cử tri khu vực 7 không còn tín nhiệm bà, đã ký tên yêu cầu tổ chức cuộc bầu cử bãi nhiệm và họ đã bỏ phiếu bất tín nhiệm Madison Nguyễn. Ngoài số người Mỹ gốc Việt có quyền bỏ phiếu trong cuộc bầu cử này, người Mỹ gốc Việt trong cộng đồng Việt Nam Bắc California cũng như trên khắp thế giới cũng đã tỏ thái độ dứt khoát không tín nhiệm Madison Nguyễn, chẳng những không tín nhiệm bà trong chức vụ nghị viên mà còn coi bà như một kẻ phản bội cộng đồng người Việt chống Cộng.
Ông Nguyễn Ngọc Tiên, trong cương vị Chủ Tịch Ban Đại Diện Cộng Đồng Việt Nam Bắc California đã gởi ra một Tâm Thư có câu: "… điều quan trọng trước mắt để có thể cộng tác với hơn 44% cử tri đã không còn tin tưởng và coi bà là đại diện cho họ - mà đa số là cử tri Việt Nam – trong việc thực hiện những dự án cho thành phố noi chung, cho khu vực 7 và nhất là cộng đồng người Việt nói riêng là XIN BÀ TRẢ LẠI HỌ VÀ CHÚNG TÔI MỘT NIỀN TIN”. Có một số người, vì đang uất nghẹn trước kết quả bầu cử, đã hiểu lầm lời nói của ông Nguyễn Ngọc Tiên, hay đúng hơn họ chưa nghĩ tới làm thế nào bà Madison Nguyễn lấy lại niềm tin nơi khối cử tri đã không coi bà là đại diện cho họ ở Hội Đồng Thành Phố, mà còn không coi bà là một phần tử của cộng đồng người Việt tị nạn Cộng Sản.
Làm thế nào để lấy lại niềm tin nơi cử tri khu vực 7 nói riêng và cộng đồng người Việt tị nạn Cộng Sản tại hải ngoại ở Hoa Kỳ và cả thế giới?
- Trước hết, phải lấy sự thật làm căn bản. Nói cách khác, bà Madison Nguyễn phải thành thật với cộng đồng Việt Nam nói chung và với cử tri khu vực 7 nói riêng. Trong quá trình đặt tên cho khu vực đường Story, bà đã loại cho bằng được tên Little Saigon vì (theo bà) nó có hàm ý chống Cộng. Nếu chỉ vì nó có hàm ý chống Cộng mà bà loại nó thì quả thực bà Madison Nguyễn đã đứng về bên kia chiến tuyến của người Việt tị nạn Cộng Sản. Cộng đồng người Mỹ gốc Việt đang chờ đợi một lời giải thích thành thật của bà, nguyên nhân nào, động lực nào đã đưa đến câu tuyên bố trên. Nếu bà chối bỏ sự thật này, có nghĩa là bà không thành thật thì hầu hết người Việt tị nạn Cộng Sản không chấp nhận bà là một phần tử của cộng đồng người Mỹ gốc Việt. Sự kiện này đã khiến cho đồng hương Việt Nam chẳng những coi bà đứng hẳn về phía Việt Cộng, mà những kẻ rêu rao là chống Cộng như đài Quê Hương, như mấy tên cò ke lột chốt đi theo Hoàng Thế Dân cũng bị đồng hương khinh bỉ vì “chống Cộng” đối với họ chỉ là chiêu bài, họ đã chối bỏ sự thật là họ đã ủng hộ Madison Nguyẽn, một kẻ chống người chống Cộng bằng lời nói rõ ràng, có chứng cớ.
- Việc vận động ngầm các nghị viên khác, kể cả thị trưởng Chuck Reed để họ thông qua nghị quyết 8/3 cho tên Saigon Business District đã vi phạm luật Brown Act. Vụ này vẫn đang được tiến hành và chỉ nay mai được tòa xử, trên thực tế làm sao Madison Nguyễn có thể chối cãi khi Forrest William đã công nhận trên TV có hàng ngàn người Việt mục kích? Liệu có vì thành thật mà Madison nhìn nhận hành động phạm luật này hay không? Lời tuyên bố của ông Chuck Reed rằng “Saigon Business District là cái tên về chót theo kết quả cuộc thăm dò của Cơ Quan Phát Triển Thành phố, nhưng là một cái tên đáng chọn để tránh gây chia rẽ trong cộng đồng” là ngồi xổm trên sự thật, tác giả câu nói này thực đáng khinh, vì đã chối bỏ một nguyên tắc dân chủ mà nguyên tắc đó đã đưa Chuck Reed và Madison vào ngồi trong tòa thị chính. Liệu Madison có đủ can đảm để thú nhận sự thật hay không? Những kẻ cho rằng ủng hộ Madison là đúng, là phải, có dám cho rằng Madison không vận động ngầm hay không?
- Sau khi bị phía đòi bãi nhiệm tố cáo và nhờ luật sư đưa ra tòa vụ vi phạm luật Brown Act, luật sư của thành phố đã vội vã yêu cầu Madison và Chuck Reed rút lại quyết định ngày 20.11.2007, đặt tên Saigon Business District và 2 người này đã làm điều đó một cách vội vã để chạy tội, thì đáng lý Hội Đồng Thành Phố phải chọn tên Little Saigon như lời đề nghị của nghị viên Kansen Chu là tên được đa số người tham dự đề nghị, nhưng như đã dự trù từ trước, Madison Nguyễn đã âm mưu với Henry Le, tức Lê Văn Hướng đệ nạp một Thỉnh nguyện với 92 chữ ký giả, gạt cả Hội Đồng Thành Phố, gạt cả những thương gia trong khu vực 7 để loại tên Little Saigon. Nếu không có sự vận động ngầm, nếu không có âm mưu gian lận, thử hỏi làm sao Hội Đồng Thành Phố gạt bỏ được đề nghị của nghị viên Kansen Chu, làm sao HĐTP lại mau lẹ chấp nhận đề nghị của Henry Le? Đây là một sự gian lận trắng trợn, vì thủ tục của HĐTP không cho phép một nghị viên kêu một cư dân ra trình bày thỉnh nguyện thư khi các nghị viên khác chưa đọc được bản văn? Bất cứ một đề nghị nào cũng phải được Ủy Ban điều lệ đọc và nghiên cứu sau đó mới thảo luận, biểu quyết và có lịch trình đưa ra một phiên họp của HĐTP. Tại sao HĐTP trong trường hợp này lại vượt thủ tục để chấp nhận như đám cưới chạy tang? Nếu Madison là kẻ thành thật với cộng đồng, tôn trọng sự thật để lấy lại niềm tin, chắc chắn sẽ trình bày sự thật về vụ âm mưu gian lận này.
- Sau khi bị bắt buộc phải tổ chức bầu cử bãi nhiệm, Madison và Chuck Reed đã hấp tấp đề nghị để tất cả cử tri bầu phiếu bằng thư. Đề nghị này đã được bà Lee Price báo cho anh Lê Lộc, Đại diện Ủy Ban Bãi Nhiệm nghị viên Madison Nguyễn biết trước đó hai hôm, sau đó chính bà Lee Price lại lên TV, xác nhận với ông Nguyễn Mạnh đề nghị bầu bằng thư là do Chuck Reed và Madison đề nghị, nhưng, sáng hôm sau, hai người này lại lên đài phát thanh Quê Hương cho rằng không có chuyện đề nghị bầu cử bằng thư cho tất cả cử tri, mà sẽ bầu theo thủ tục thông thường. Điều này, Madison và Chuck Reed nuốt lời một cách trắng trợn. Nhưng tại sao lại đề nghị bầu bằng thư? Đây là một âm mưu gian dối. Madison Nguyễn có can đảm nói sự thật vụ này để lấy lại niềm tin của cử tri khu vực 7 và cộng đồng người Việt tị nạn Cộng Sản không?
- Khi tranh cử, phe của bà Madison Nguyễn đã luôn tìm cách thuyết phục để cử tri tin rằng những người muốn recall Maidson không nghĩ đến thành phố đang thiếu ngân sách trầm trọng mà họ chỉ vì tự ái, không đến xỉa đến dân San Jose phải nai lưng ra đóng thuế, v.v…
Nhưng chúng ta thử điểm lại xem từ ngày bà Madison trở thành nghị viên khu vực 7, bà đã tiêu tiền thuế của dân ra sao?
Vừa mới tuyên thệ xong, chưa tổ chức được văn phòng, bà Madison đã tặng cho Vườn Truyền Thống Việt của bác sĩ Nguyễn Xuân Ngãi nửa triệu Mỹ kim. Số tiền này cộng với tiền bà vận động thành phố tặng thêm, tổng cộng là 1.8 triệu Mỹ kim. Bác sĩ Nguyễn Xuân Ngãi, Lê Văn Hướng và những người trong tổ chức này đã dùng số tiền này ra sao, bà Madison không cần biết. Để dành được sự ủng hộ của Hội doanh gia người Mễ trên đường Story, bà Madison đã lấy tiền thành phố tặng cho họ một trăm ngàn Mỹ kim. Madison Nguyễn đã đề nghị HĐTP tặng cho đội banh dã cầu 1.5 triệu Mỹ kim, nhưng HĐTP đã chấp nhận cho đội banh tư nhân này số tiền 8 trăm ngàn Mỹ kim, nhờ đó, bà Madison Nguyễn đã được Đội Banh này gởi thư vận động cử tri hâm mộ đội banh bỏ phiếu cho bà.
Không kể bà đã đem dự án 2.75 triệu Mỹ kim giao cho bác sĩ Nguyễn Xuân Ngãi thực hiện dự án xây dựng Trung Tâm Sinh Hoạt Cộng Đồng Bắc California cũng chỉ vì để đền ơn cho bác sĩ này.
Khi dự án đặt tên khu Story để vinh danh người Việt với điều kiện ông Tăng Thành Lập toàn quyền quyết định từ A tới Z thì thành phố đã dự trù một ngân khoản 100 ngàn Mỹ Kim. Nhưng khi phải công nhận tên Little Saigon là tên được đa số người Việt mong muốn. Chẳng những cộng đồng người Việt phải tự túc hoàn toàn, mà sự chấp thuận cũng rất hạn hẹp: tạm thời trong 3 năm. Bà Madison Nguyễn có nhúng tay vào những chuyện này hay không? Muốn lấy lại niềm tin của đồng hương Việt Nam tị nạn Cộng Sản, Madison Nguyễn có dám thành thật chấp nhận sự thật này hay không?
- Trước ngày bầu cử không quá một tuần, chương trình phát thanh của Đỗ Vẫn Trọn đã đưa lời phát biểu của một phụ nữ tên Nga Nguyễn nào đó lên diễn đàn (theo xướng ngôn viên thì đã được thu lại có gạn lọc) để sỉ nhục, mắng mỏ và nhất là đe dọa cắt tiền già, tiền bệnh những ai biểu tình, hoặc bầu cử bãi nhiệm Madison Nguyễn, Madison Nguyễn có nhúng tay vào vụ việc này, có được Đỗ Vẫn Trọn thông báo âm mưu này hay không? Ai cũng thấy rõ một sự “maọ hiêm” như vậy chắc chắn Đỗ Vẫn Trọn không thể tự chuyên mà phải có sự đồng thuận hay “chỉ đạo” của Madison Nguyễn, y như vụ giả mạo chữ ký của Lê Văn Hướng. Madison có dám nói ra sự thật để lấy lại niềm tin nơi đồng bào hay không?
- Đã nhiều lần tôi chứng minh rằng hầu hết những người ủng hộ Madison đều là những kẻ đã ít nhiều có thành tích làm ăn, làm lợi hay làm tay sai Cộng Sản. Làm thế nào bà Madison Nguyễn ly khai với những phần tử này? – Bác sĩ Nguyễn Xuân Ngãi, Đỗ Vẫn Trọn, Vũ Bình Nghi, Hoàng Thế Dân… là những kẻ đã ủng hộ bà hết mình, liệu khi bà vì “lấy lại niềm tin” với cộng đồng mà dứt khoát thái độ với những phần tử này, chúng sẽ phản ứng ra sao đối với bà? Nếu bà Madison Nguyễn muốn hợp tác với cộng đồng người Việt mà vẫn liên kết với hạng người này thì không bao giờ bà lấy lại được niềm tin nơi người chống Cộng. Khi đã công khai ký tên Thông cáo chung giữa thành phố với cộng đồng, chấp nhận Little Saigon là tên được đa số người Việt ưa chuộng, bà cũng tuyên bố cá nhân bà không ưa tên Little Saigon. để lấy lại niềm tin với cộng đồng, bà có can đảm trả lời tại sao bà không thích tên Little Saigon? Nếu bà không trả lời, mọi người tin rằng chỉ vì Little Saigon là tên có hàm ý chống Cộng. Nói cách khác, bà là kẻ chống người chống Cộng hay là ủng hộ Việt Cộng. Liệu bà có dám “chiêu hồi” để lấy lại niềm tin đã mất nơi 5 ngàn cử tri người Việt của khu vực 7 hay không?
- Trong những lần gây quỹ, số người Việt tham dự ủng hộ bà rất ít và chỉ có người sắc dân khác, bà đã quyên được rất nhiều tiền, tiền đó hầu hết do tài phiệt. Ai cũng biết, hạng người tài phiệt bao giờ cũng “bỏ con tép câu con cá”. Họ đòi hỏi bà phải đáp ứng những gì? Hay chính bà cũng chưa biết họ đòi hỏi gì ở bà? Nói cách khác, bà đã ký một cái check trắng, tùy họ viết vào con số. Làm sao bà Madison Nguyễn lấy lại niềm tin của đồng hương Việt Nam ? Hay là số tiền này sẽ được bà “bù đắp” lại như bà đã làm đối với bác sĩ Nguyễn Xuân Ngãi?
- Sự liên kết giữa bà Madison Nguyễn và thị trưởng Chuck Reed trong những “đề nghị”, những hành động mà những người bình thường biết liêm sỉ không bao giờ làm. Do đó, dư luận có những lời đồn đại, ước đoán xấu xa về sự liên hệ này, liệu vì “lấy lại niềm tin” với cnộg đồng, bà Madison Nguyễn có dám chấp nhận sự thật? Các nhà giáo, các giám khảo chấm bài học sinh, thí sinh, thường không căn cứ vào những điểm đúng, nhưng họ căn cứ vào những điểm sai để kết luận 2 người này “cọp dê” nhau.
- Từ khi xảy ra vụ “Trung Tâm Sinh Hoạt Cộng Đồng” cho đến hôm nay bà đã nói láo nhiều lần, nói trước công chúng, trước các đồng viện, làm sao để đồng hương của bà tin rằng từ nay cho đến hết nhiệm kỳ, bà không nói láo tiếp tục? Khi có trong tay đự án xây dựng Trung Tâm Sinh Hoạt Cộng Đồng, bà trao dự án với kinh phí 2.75 triệu Mỹ kim cho bác sĩ Nguynễ Xuân Ngãi để đền ơn ông ta, mặc dù cái ơn của ông ta không thể so sánh được với cái ơn là những lá phiếu cộng đồng đã tin trao cho bà. Với Tăng Thành Lập, mọi người đều thắc mắc tại sao bà lại cúc cung phục vụ Tăng Thành Lập cho đến nỗi phản bội cử tri, phản bội cộng đồng, bán rẻ nhân phẩm và một chút nữa là mất luôn cái ghế nghị viên những ngày còn lại. Bà Madison có can đảm nói thật lý do này để lấy lại niềm tin ở cộng đồng hay không?
- Sau cùng, đây là việc làm hết sức đáng trách của một người con đối với cha mẹ: bà đã đưa thân phụ của bà ra làm mộc che cho bà, binh vực bà không phải là tay sai Cộng Sản bằng cách trưng dẫn 2 bằng chứng, một lá cờ Quốc Gia mới tinh và một chứng chỉ giải ngũ với những bằng chứng giả mạo không thể chối cãi. Một con người vì quyền lợi của mình, dám đưa cha mẹ vào chỗ mất hết danh dự, uy tín, liệu bà Madison còn có tư cách để lấy lại niềm tin từ cử tri của bà hay không?
“Xin bà trả lại cho họ và chúng tôi một niềm tin”. Một lời yêu cầu hết sức đơn giản, nhưng rất khó đáp ứng, nếu bà Madison Nguyễn có thiện chí để đáp ứng yêu cầu này thì chắc chắn hơn 2 năm qua bà ta đã đáp ứng những đòi hỏi tầm thường, không thiệt hại đến ai, ngoài thiệt hại chính trị đối với Việt Cộng (Little Saigon hàm ý chống Cộng) và quyền lợi của tài phiệt, nhưng bà Madison đã không đáp ứng khiến người ta nghĩ bà Madison như một âm binh bị phù thủy sai khiến. Nếu tên phù thủy này đã sai khiến được bà trong quá khứ, khi địa vị của bà như chỉ mành treo chuông thì lúc này, lúc nhờ nó và vây cách của nó, Madison Nguyễn thoát nạn recall, làm sao chúng buông tha cho Madison Nguyễn có cơ hội “lấy lại niềm tin”?
Những vấn nạn trên đây, cộng đồng người Việt tị nạn Cộng Sản cũng đặt ra cho đài phát thanh quê Hương. Với sự hiểu biết, với “bề dày chống Cộng” làm sao bà Đoan Trang và ông Nguyên Khôi không biết Madison Nguyễn là kẻ chống người chống Cộng? Đến đây, tưởng cũng nên mở một dấu ngoặc để xin trình bày với một số độc giả đã hỏi Tiếng Dân, trong khi phải đương đầu với những người Việt tị nạn Cộng Sản sao một kẻ ủng hộ hay làm tay sai Việt cộng lại dại dột đến nỗi mượn lời của cư dân và thương nhân để nói với ký giả Joshua Molina của SJMN rằng bà ta không thích Little Saigon chỉ vì nó hàm ý chống Cộng? Xin thưa, khi đó, bà Madison và ông Chuck Reed vừa mới đưa đề nghị đem tên Little Saigon ra để toàn thể cử tri San Jose bầu phiếu. VỚi âm mưu này, họ tin chắc rằng cái tên Little Saigon có đến 99,9% sẽ chết. Đắc thắng với đề nghị đó, Madison đã quên cảnh giác. Ngoài ra, thiên bất dung gian, không có chính nghĩa thường hay có những cái sơ hở để từ đó người ta có thể dễ dàng khám phá sự thật. Hơn nữa, kinh nghiệm những người chống Cộng cho chúng tôi nhận xét, những ai cộng tác với Việt Cộng thường bị chúng “thử thách lòng trung thành” bằng cách nhúng tay vào chàm để không còn đường lui.
Trong lời cảm tạ cũng như một phát biểu vừa qua, Madison cũng có đề cập đến vấn đề lấy lại niềm tin nơi cộng đồng sau khi ông Nguyễn Ngọc Tiên đã “xin bà trả lại cho họ và chúng tôi một niềm tin”, nhưng chúng tôi thấy vượt qua được những trở ngại nêu trên thật thiên nan vạn nạn. Và nếu Madison không làm những điều tối cần thiết nêu trên thì chẳng những không lấy được niềm tin của cộng đồng mà còn bị cộng đồng cho là phản bội, là chạy theo những kẻ làm lợi cho Cộng Sản.
- Có người cho rằng nếu Madison muốn tạo niềm tin nơi cử tri khu vực 7, Bà chỉ cần thực hiện những lời hứa khi ra ứng cử trước đây như: Xây dựng Trung Tâm Sinh Hoạt Cộng Đồng Việt Nam, đặt tên Việt Nam cho khu vực thương mại trên đường Story là Little Saigon mà đa số đồng hương đã chọn hay xây dựng công viên với đài tưởng niệm Chiến Sĩ Việt Mỹ v.v.. , chúng tôi tin rằng vì nhu cầu tái cử để Madison có thể thực hiện những mưu đồ mà các thế lực mong muốn, họ sẵn sàng cho phép và vận động cho Madison hoàn thành những lời hứa trên. Do đó, vấn đề này không phải là vấn đề quan trọng, vấn đề quan trọng trong việc lấy lại niềm tin là thành thật nhìn nhận những việc làm sai trái trước kia. Vấn đề gian lận bầu cử theo tin đồn như Tòa Tổng Lãnh Sự VC đã huy động một số đông du học sinh ngày đêm giúp Madison gọi điện thoại tới các gia đình người Mỹ, người Mễ, tới từng nhà đưa flyers, điền phiếu bầu giúp và lo lót tiền bạc để mua phiếu, gian lận phiếu khi kiểm, v.v… giờ này không thành vấn đề nữa, chỉ cần sự thành thật của Madison bằng cách nói ra sự thật các vấn nạn nêu trên để đồng hương trắc nghiệm sự thành thật của Madison mà thôi. Cũng như sự chèn ép phía bãi nhiệm Madison của Biện Lý Cuộc Quận Hạt Santa Clara, cho nhân viên làm khó dễ thiện nguyện viên của họ, trong khi sự vi phạm luật pháp trắng trợn của Henry Le thì bà viện cớ này nọ để không điều tra, vụ Nga Nguyễn sỉ nhục các cụ cao niên cũng được bà Carr “để từ từ”, tất cả đã qua rồi, không cần truy cứu thêm.
Đài phát thanh Quê Hương cũng như một vài phần tử ủng hộ Madison mà vẫn tự cho mình chống Cộng cũng nên đáp ứng những vấn nạn trên mới có thể tiếp tục xưng mình là những phần tử chống Cộng. Nếu không, những lời xưng tụng mình là kẻ chống Cộng chỉ làm trò cười cho người Mỹ gốc Việt.
Nếu muốn nói lên tất cả sự thật để lấy lại niềm tin của 45% cử tri người Việt, Madison làm cách nào? Dễ dàng. Madison hãy mở một cuộc họp báo, công bố những âm mưu đã làm cho mọi người biết, hoặc tạo một cuộc phỏng vấn để trả lời những câu hỏi nói trên. Ngược lại, nếu Madison không chứng tỏ sự thành thật của bà ta thì cộng đồng người Việt tị nạn Cộng Sản phải coi những năm tháng còn lại của bà ta như không có. Không cho Madison hiện diện trong các sinh hoạt cộng đồng, chỗ nào có Madison thì không có họ, tổ chức nào ủng hộ bà ta chúng ta hãy coi đó như là những kẻ ủng hộ hoặc làm tay sai Việt cộng, vì Madison chống người chống Cộng.
Kiêm Ái
http://www.vietvungvinh.com/Portal.asp?goto=VietNam/2009/20090316_03.htm
---