Monday, May 26, 2008

San Jose chào mừng Little Saigon (18.05.2008)


Hình trên: Hàng ngàn người Việt meeting chào mừng Little Saigon thắng lợi tại San José City Hall ngày 18 tháng 5, 2008.
Photo Tường Linh/Việt Tribune

May 23, 2008

San Jose chào mừng Little Saigon

Lê Bình

Nhiều Chủ Nhật 18/5/08 dưới ánh nắng gay gắt của thời tiết vào hè, hàng ngàn đồng hương đã có mặt tại tiền đình Toà thị chính San Jose để tham dự ngày Chào Mừng Little Saigon.

Ngoài sân đã có sắp sẵn nhiều hàng ghế nhưng không đủ cho mọi người. Chung quanh những hàng hiên, bậc thềm, hàng ngàn người đã có mặt. Một sân khấu lớn dựng lên ở cuối sân, trước căn nhà vòm Rotunda có những bích chương, biểu ngữ và những chiếc bàn dài ghi danh bầu cử, những bàn ký tên truất nhiệm NV Madison, v.v…

Trên khán đài, từng chập BTC thông báo chương trình, và loan báo những hội đoàn hiện diện. Về phía chính quyền địa phương có Phó Thị trưởng Dave Cortese, Thị trưởng Milpitas Jose Esteves, NV Kansen Chu, cựu TT Sunyvale Otto Lee, NV Cupertino Kris Wang, đại diện GSV Pete McHugh, đại diện cộng đồng người Mễ. Phía Việt Nam có sự hiện diện của GS Nguyễn Xuân Vinh, Hiền tài Nguyễn Thanh Liêm, ƯCV Vân Lê, ƯCV Minh Dương và đại diện hàng trăm hội đoàn người Việt trong vùng.

Lễ khai mạc bắt đầu khoảng sau 4 giờ chiều do Hội Cựu Quân Nhân Biệt Động Quân đảm nhận và một hàng quân danh dự gồm các cựu quân nhân thuộc các hội Quân Cảnh, Nhảy Dù, TQLC, Thủ Đức, Võ Bị, v.v...

Sau nghi lễ chào cờ, BTC đã giới thiệu những thành viên của Phong Trào Cử Tri San Jose, những người đã làm việc trong thời gian qua để cổng chào đi vào khu vực thương mại Việt mang tên Little Sài Gòn được công nhận và để có buổi lễ hôm nay. Những thành viên được giới thiệu trước đồng bào có các Ông Đỗ Hùng (phát ngôn viên), Brian Đỗ, Nguyễn Minh Huy, Nguyễn Mộng Hùng, Huỳnh Phong, Lê Văn Ý, Ngô Văn Tiệp, Huỳnh Lương Thiện, Cao Hiền, và cô Mỹ Phương, …. Trong số nầy, có 2 thành viên là cô Trinh Nguyễn và cô Hoàng Lan, được ông Đỗ Hùng đặc biệt giới thiệu, đã giữ một vai trò hết sức quan trọng trong cuộc đấu tranh hơn 6 tháng qua. Cô Trinh Nguyễn cư ngụ ở San Francisco, là người phụ trách tất cả những văn thư bằng Anh ngữ làm sao theo đúng luật pháp và đạt được hiệu quả, và cô Hoàng Lan, người thủ quỹ của phong trào.

Ông Nguyễn Ngọc Tiên, Chủ tịch CĐVN Bắc Cali dịp này đã nhắc lại những biến cố trong thời gian qua, nhấn mạnh đến vị trí của cộng đồng người Việt tại San Jose, là cộng đồng tị nạn Cộng Sản, do đó công việc chống cộng giành tự do cho VN là quan tâm hàng đầu. Sự việc vừa qua cho thấy đoàn kết là yếu tố quyết định sự thành công. Ông kêu gọi cộng đồng tiếp tục đoàn kết để đấu tranh cho tự do dân chủ, thực hành dân chủ ở xứ sở này, và CĐ Việt Nam tại hải ngoại là hậu phương vững mạnh cho tiền tuyến là các phong trào đòi dân chủ trong nuớc.

Tiếp theo là phần phát biểu của các quan khách Mỹ Việt. Ông Phó Thị Trưởng San Jose, Dave Cortese được giới thiệu là người yểm trợ cho Phong Trào Cử Tri San Jose đã góp phần cho việc đấu tranh giành lại danh dự cho CĐ tị nạn. Ông Dave đề cập đến biểu tượng cờ vàng, đến chữ Little Sài gòn. Ông nói “Đây là thành phố của các bạn! Đây là thành phố của tôi. Lá cờ màu vàng có 3 sọc đỏ tượng trưng cho tự do, lá cờ của quý vị và cũng là lá cờ của tôi. Lá cờ này đã được thành phố công nhận.” Và ông hứa “thành phố này không đón chào những thành phần cộng sản, sẽ không bao giờ cho phép cộng sản đến đây”. Trong tiếng vỗ tay hoan hô của người tham dự, ông kết thúc lời phát biểu “Chào mừng Little Sài Gòn”. Sau ông là phát biểu của các viên chức dân cử khác như NV Kansen Chu, cựu Thị Trưởng Otte Lee, Thị trưởng Jose Esteves, NV Kris Wang, ông John và một vài nhân vật lãnh đạo cộng đồng Mễ Tây Cơ. Ông Kansen Chu, khu vực 4, lên khán đài với biểu ngữ cầm tay mang dòng chữ “Little Saigon WON – San Jose Welcome to Little Saigon”. Ông chào mừng sự thành công của CĐVN và hứa sẽ tiếp tục sát cánh cùng CĐVN quan tâm đến những nhu cầu của cộng đồng. Ông cũng nhắc đến sự đoàn kết để làm cho tên Little Saigon sẽ trở thành vĩnh viễn đặt tên cho khu thương mại Việt Nam. Các lời phát biểu khác cùng mang một nội dung tương tự như thế.

Tuy nhiên, người ta để ý đến lời phát biểu của ông Jose Esteves, Thị trưởng Milpitas. Ông nhắc lại thành phố Milpitas là thành phố đầu tiên tại bắc Cali công nhận lá cờ vàng, chào mừng Little Saigon, ông thị trưởng còn lên tiếng công khai ủng hộ truất nhiệm NV Madison Nguyễn.

Sau cùng là phần phát biểu của các nhân vật cộng đồng như GS Nguyễn Xuân Vinh, Lý Tống, v.v... Kết thúc là văn nghệ giúp vui với các tiếng hát của Hà Cẩm Tú, Lê Huy Phong, Thanh Lan, v.v…

http://www.viettribune.com/vt/index.php?id=2312

Wednesday, May 21, 2008

3000+ attendees at the event: WELCOME TO LITTLE SAIGON-San Jose, May 18th, 2008


Chân Trời Việt: Hình Ảnh Đón Chào Little Saigon San Jose
đăngvietnamexodus vào Tuesday, 20, May
_CONTRIBUTEDBY vietnamexodus

Trang ành 1: Trên 3 ngàn đồng hương tham dự ngày 18/5/200/8 "Chào Mừng Little Saigon - San Jose"
------------------------------
• Photo: VietVungVinh

http://www.vietnamexodus.org/vne0508/modules.php?name=News&file=article&sid=19

http://www.vietvungvinh.com/Portal.asp?goto=VietNam/2008/20080519_03-01.htm

Friday, May 16, 2008

Khai Bút Chào Mừng Little Saigon


Thứ Năm, ngày 15 tháng 5 năm 2008
Khai Bút Chào Mừng Little Saigon
---------------------------------
• Lý Tống


Khai Bút Chào Mừng Little Saigon

• Lý Tống

Những kẻ “chống Cộng bằng mồm”, những kẻ chuyên “sát Phật thành Phật” hoặc đám “cò mồi Cộng Sản” thường tìm mọi cách, tưởng tượng mọi chuyện và “phịa”mọi thứ để chụp mũ, đánh phá bất cứ ai, bất cứ vấn đề gì để được đời “biết tên” hoặc để kiếm điểm “quan thầy”.

Ngày Đại Hội Chào Mừng Little Saigon do bận tổ chức Quốc Hận vào tháng 4, do kẹt ngày lễ lớn của người Mễ, và do City Hall bị “booked” trước trong 2 tuần đầu tháng 5 nên Cộng Đồng quyết định tổ chức Đại Hội Little Saigon vào ngày 18/5/2008. Thế là có vài kẻ thuộc các nhóm kể trên “lu loa” cho rằng Cộng Đồng và Phong Trào cố ý chọn ngày nầy để “Kỷ niệm Sinh nhật Hồ tặc”, bởi 18/5 tại Hoa Kỳ, do cách kinh tuyến một ngày, trùng thời điểm 19/5 tại Việt Nam!

Như đã từng trình bày, tôi chủ trương cần “Khai tử CS trong ngày Khai sinh” (2/9), hay “Cộng tử trong ngày Cộng sinh”; khai tử Đảng CS ngày thành lập (3/2), tức “Đảng tử trong ngày Đảng sinh”; khai tử “Quân đội Nhân dân” ngày chào đời 22/12, hay “Quân/ Binh tử trong ngày Quân/ Binh sinh”; và “chôn” HCM trong ngày “mở mắt” lọt lòng xú mẫu, tức “Hồ tử trong ngày Hồ sinh” v.v… bởi, thí dụ, trong ngày Quốc khánh VC, nếu biết sử dụng lợi thế có hàng chục ngàn người dân bị VC bắt đi tham dự lễ Quốc khánh, xem diễn hành … vận động và tổ chức dân chúng, dùng “Sức Mạnh Quần Chúng” để lật đổ CS trong dịp nầy vừa khả thi lại vừa có ý nghĩa.

Nếu lý luận theo kiểu hàm hồ trên, việc tổ chức ngày Quốc Hận vào dịp 30/4 cũng hàm nghĩa vinh danh ngày “Đại Thắng Mùa Xuân”, ngày “Giải Phóng Miền Nam” của VC ?!? Chúng ta cần chấm dứt tổ chức Quốc Hận để khỏi bị chụp mũ, hoặc để bị sập bẫy vào mưu đồ đen tối của “bọn thối mồm”?!? Mỗi vấn đề cần xét ý nghĩa và hình thức tổ chức. Nếu đổi Ngày Quốc Hận thành Ngày Tự Do, hay nhảy đầm, liên hoan vào dịp nầy thì tội đã rành rành, không thể chối cãi . Nhưng nếu Vinh Danh các Chiến sĩ chống Cộng hay Chào Mừng Little Saigon, cái tên hàm nghĩa chống Cộng, vào dịp nầy thì chỉ những kẻ “đầu tôm” mới có thể suy luận và chụp mũ kiểu nầy!

Do ngày Đại Hội Chào Mừng Little Saigon có dàn Ca-Nhạc sĩ hùng hậu và Quan khách cùng Diễn giả đông đảo nên mỗi Ca sĩ chỉ được hát 1 bài và mỗi Diễn giả chỉ được phát biểu 1 phút, tôi định chỉ đọc 4 câu thơ ngắn để chào mừng Little Saigon. Vì thơ nặng phần “chơi chữ” và không đủ thì giờ để trình bày ý nghĩa, tôi viết phần nầy để giải thích những ngụ ý trong 4 câu thơ dùng chữ KHAI nầy:

Khai tử Cộng Sản ngày Cộng khai sinh (1)
Khai sáng Xan Hô ngày Hồ khai nhãn (2)
Khai lập Đế Mỗ, khai trừ Ảo Vọi (3)
Khai Quốc công Thần, khai huyệt tội Ma.(4)

Chú Thích:
(1)Đọc bài “Khai Tử Cộng Sản Ngày Khai Sinh 2/9” của Lý Tống.

(2)Xan Hô tức San Jose. Khai sáng San Jose cho Hội Đồng Thành Phố biết “Sức
Mạnh Quần Chúng” của Cộng Đồng VN tại Bắc Cali vào ngày Hồ tặc mở mắt chào đời (19/5 tại VN).

(3)Đế Mỗ: “Democracy” đọc tắt, tức “Phong Trào Cử Tri San Jose Đòi Dân Chủ”, còn có nghĩa: Vương Quốc của Chúng ta, hay Quê Hương Thứ Hai tại Hải ngoại .
Ảo Vọi: “Our Voice”, còn có nghĩa: Thằng Vọi có thể lực lớn nhưng đầu óc ngây ngô. Vọi (Voice) có tài lực lớn nhưng do “ảo” vọng làm “trùm” thiên hạ, dù thiểu số vẫn “đội đá vá trời” chống lại Tuyệt đại Đa số, nên bị thảm bại và bị khai trừ khi SJVFD được khai lập.

(4)Khai huyệt tội Ma: Đào mồ chôn kẻ “tội” đồ phản bội “Ma” Di Xân Nguyễn bằng bãi nhiệm .

LY TONG.


http://www.vietvungvinh.com/Portal.asp?goto=VietNam/2008/20080515_05.htm

Tuesday, May 13, 2008

Nha van Dang Thien Son: DAP SO CUA SU LUA CHON

---------- Forwarded message ----------
From: anhkimtruongk23@yahoo.com
Date: Mon, May 12, 2008 at 1:48 PM
Subject: DAP SO CUA SU LUA CHON
To: vobi23@yahoogroups.com


Đáp Số Của Sự Chọn Lựa

tka23(Hoán chuyễn từ vni)

Trong 10 năm gần đây, người Việt tỵ nạn ở hải ngoại, đặc biệt là tại Hoa kỳ đã có nhiều người ra ứng cử vào các chức vụ Nghị viên, Dân biểu và thậm chí Thượng nghị sĩ tại những nơi họ cư trú. Sự kiện người tỵ nạn tham gia ghi danh bầu cử càng ngày càng đông, nói lên ý thức chính trị của người tỵ nạn đã trưởng thành. Đây là động cơ đã khuyến khích những người quan tâm đến sinh hoạt cộng đồng ra tranh cử vào các chức vụ thuộc dòng mạch chính. Vì số lượng cử tri quan trọng kia, là con số quyết định sự thắng, bại của ứng viên.

*

Bà Amy Dương, "bà xã" của Tiến sĩ Đỗ Hùng, Phát ngôn viên Phong Trào Cử Tri Đòi Dân Chủ, gọi điện thoại cho tôi, mời tham gia vào nhóm thân hữu yểm trợ Lê Thị Cẩm Vân - người đang ra tranh cử nghị viên tại khu vực 8. Tôi bận nhiều việc nên không nhận lời. Tuy nhiên tôi có nói, là sẽ đóng góp phần mình vào việc chung.

Đó là lý do tôi viết những dòng này. Bài viết không nhằm cổ động cho bất cứ một ứng cử viên nào. Nếu có, là sự cổ động, kêu gọi đồng bào cử tri Việt Nam mình tham gia bầu cử cho thật đông và sáng suốt chọn người đại diện xứng đáng. Chớ đừng vì chán ngán hay mất niềm tin qua vụ nghị viên Madision Nguyễn mà tiêu cực buông xuôi lý tưởng của mình. Phải tích cực bảo vệ quyền làm người, quyền bình đẳng chủng tộc tại San Jose, đối với chính quyền đang do Chuck Reed cầm đầu.

Con đường đấu tranh cho tự do, dân chủ còn dài. Chúng ta phải đấu tranh, bảo vệ tự do, dân chủ ngay trước mắt tại nơi mình sinh sống, rồi mới tính đến chuyện đường dài cho đất nước xa xôi. Vụ Madision Nguyễn là bài học để đời, bổ ích. Nếu người Việt quốc gia nản chí, buông xuôi là trúng kế "điệu hổ ly sơn" của kẻ thù Việt Cộng qua Nghị quyết 36 của chúng.

Chẳng những Việt cộng "cày" ứng viên gà nhà vào các cơ quan công quyền, mà còn mua chuộc cả những ứng viên sắc tộc khác. Điều này mọi người có thể hình dung qua việc HĐTP đã có những định quái đản, bỏ qua tội đưa danh sách nửa ma, nửa người của Lê Văn Hướng qua vụ "Little Saigon". May mà cộng đồng biết đoàn kết, quyết tâm làm dữ và dở sống, dở chết mới có cái tên "Little Saigòn" được hứa hẹn trên "lá phướn".

Đừng nghĩ rằng thà bỏ cho "người ngoài " còn hơn. Nghĩ như vậy là sai. Hãy nhìn người Mỹ trong vấn đề bầu cử TT hiện nay, đặc biệt là trước sự trở cơ, quay như chong chóng, thấy rõ, với ý định kiếm phiếu của các nghị viên trong thành phố qua vụ "Little Saigon".

Bài viết này không phải là định hướng. Mà là tâm sự của một người chưa nguôi ngoai, chưa hết uất ức qua hiện tượng " Madison Nguyễn".

"Madison Nguyễn, người mà cộng đồng không biết rõ gốc gác từ đâu chui ra. Chỉ một sớm, một chiều đã được cử tri Việt Nam tại khu vực 7 biến thành nữ nghị viên trong Hội Đồng Thành Phố. Nếu có biết là qua sự "ăn có" vụ Trần Thị Bích Câu và chỉ là một ủy viên tầm thường trong Khu Học Chánh địa phương. Hậu quả của sự chọn lựa vội vàng do cảm tính, cảm tình, đảng phái, đã dẫn đến việc cộng đồng bị bà Madison giáng cho những đòn chí tử chỉ vì muốn đặt cái tên chống cộng "Little Sàigòn" cho khu thương mại".

Chọn ứng cử viên theo cảm tính là chọn theo kiểu người đó cùng chủng tộc, cùng tiếng nói, cùng đồng cảnh ngộ...

Theo cảm tình là theo kiểu bà con, người lối xóm, bạn bè giới thiệu...

Theo đảng phái là theo kiểu vì cùng một đảng, một tổ chức hay chẳng theo đảng, theo tổ chức nào hết.
Chọn người đại diện vào các chức vụ dân cử theo những suy nghĩ vừa kể, thì khó lòng có được một người đại diện xứng đáng. Nhưng nói như vậy, không có nghĩa là hoàn toàn phủ nhận hết giá trị những liên hệ vừa kể. Vì giá trị này là điều kiện cần của sự chọn lựa, trong khi ứng cử viên phải có thêm điều kiện đủ nữa mới trọn vẹn. Điều kiện đủ là gia tộc, học lực, thành tích, đường lối hoạt động. Đặc biệt đối với cộng đồng Việt Nam còn có thêm phần tư tưởng chính trị. Tư tưởng chính trị ở đây là Lập trường Chống cộng. Vì đây là một cộng đồng tỵ nạn chống cộng.

Tại sao lại là một cộng đồng chống cộng? Khỏi cần phải giải thích dài dòng. Điều này đã được chứng minh qua cuộc tập hợp của trên 8 ngàn người trước tiền đình thành phố vào ngày 2/3/08, để đòi dân chủ và cái tên "chỉ mới có vẻ chống cộng" là tên "Little Sàigòn" mà thôi!

*

Năm nay có nhiều ứng cử viên gốc Việt ra tranh cử tại hai nơi. Đó là các ông Thắng Bùi, ông Minh Dương, ông Lân Nguyễn và bà Vân Lê.

Tại khu vực 2, chỉ có ông Thắng Bùi một người, một ngựa chạy đua với các ứng cử viên sắc tộc khác, nên cử tri gốc Việt không phải nhức đầu chọn lựa. Nhưng cũng cần phải sáng suốt để tránh trường hợp cộng đồng có thêm một "ông Madison" hay "ông ba phải" sẽ làm mệt cho cộng đồng thêm. Đây là trường hợp phải suy nghĩ, nên bỏ cho ai "người ngoài hay người trong họ".

Tại khu vực 8, ngoài 4 ứng cử viên sắc tộc khác, còn có các ứng cử viên gốc Việt là bà Vân Lê, ông Minh Dương, ông Lân Nguyễn. Với số lượng ứng viên có vẽ thặng dư này, cử tri trong khu vực phải cân nhắc trong việc xử dụng lá phiếu của mình sao cho chính xác để khỏi ân hận về sau. Sự đáng tiếc này chẳng những gây phiền hà cho cử tri khu vực 8, mà ảnh hưởng luôn cho cả cộng đồng. Xin bà con mình nhủ lòng như vậy. Với tỷ lệ 20% cử tri người Việt trong vùng, ứng viên nào có từ 4,500 -5,000 phiếu hy vọng sẽ đắc cử. Dưới đây là một vài tiêu biểu đề cập đến chân dung từng ứng cử viên gốc Việt để cử tri chọn lựa.

1./ Về lập trường chống cộng.

Vân Lê:


- Có mặt trong tất cả các buổi điều trần của thành phố liên quan đến tên "Little Sàigon"để góp tiếng nói đấu tranh chung với cộng đồng.

- Thường có mặt vào các cuộc biểu tình thứ Ba Đen.

- Có mặt nhiều đêm nơi Lý Tống tuyệt thực.

- Có mặt trong ngày biểu dương sức mạnh cộng đồng 2/3/08.

- Ủng hộ việc bãi nhiệm nghị viên "ăn cháo đái bát" Madison Nguyễn.

- Thỉnh thoảng có mặt trong các cuộc biểu tình chống cộng khác, trong các ngày đại lễ 30/4 và 19/6 của cộng đồng.

Minh Dương:

- Không có mặt trong các buổi điều trần của thành phố liên quan đến tên "Little Sàigon"để góp tiếng nói đấu tranh chung với cộng đồng.

- Không có mặt trong các ngày biểu tình thứ Ba Đen.

- Hai lần có mặt vào buổi tối nơi Lý Tống tuyệt thực.

- Không biết có mặt trong ngày biểu dương 2/3/08 hay không (?).

- Không ủng hộ, không ý kiến trong việc bãi nhiệm Madison Nguyễn.

- Không có mặt trong các cuộc biểu tình chống cộng, trong các ngày đại lễ 30/4 và 19/6 của cộng đồng.

Lân Nguyễn:

- Không có mặt trong các buổi điều trần của thành phố liên quan đến tên "Little Sàigon"để góp tiếng nói đấu tranh chung với cộng đồng.

- Không có mặt với đồng hương trong thời gian biểu tình thứ Ba Đen.

- Không có mặt tại chỗ Lý Tống tuyệt thực đêm cũng như ngày.

- Không biết có mặt trong ngày biểu dương 2/3/08 hay không (?).

- Không ủng hộ, không ý kiến trong việc bãi nhiệm Madison Nguyễn.

- Không có mặt trong các cuộc biểu tình chống cộng, trong các ngày đại lễ 30/4 và 19/6 của cộng đồng.

Qua những chi tiết trên, thiết nghĩ đủ để cử trị khu vực 8 xác định lập trường chống cộng và quan tâm đến sinh hoạt cộng đồng của từng ứng cử viên.

2./ Về gia tộc:

Vân Lê: Là ái nữ của ông bà Lê Văn Cao, giáo chức thời VNCH. Cụ ông là người hoạt động cộng đồng trong thập niên 80 cùng với cụ Trần hữu Phúc, Nguyễn Bích Liên. Cụ ông đã mất từ lâu.

Minh Dương: Thân phụ, thân mẫu là ai không được đề cập tới trong các bài báo hay player quảng cáo.

Lân Nguyễn: Thân phụ, thân mẫu là ai không được đề cập tới trong các bài báo hay player quảng cáo.

3./ Về học lực:

Vân Lê, Minh Dương, Lân Nguyễn: Đều tốt nghiệp đại học.

4./ Về những hoạt động đã qua:

Vân Lê:

- Người đã sáng lập và tổ chức Hội Tết Trung Thu cho thiếu nhi lần đầu tiên tại Chavez Park trên đường San Carlos năm 1992 và liên tục cho đến năm 1994.

- Chủ tịch tổ chức Văn Hóa Việt Mỹ.

- Thành viên trong tổ chức "Tình ấm mùa đông". Một tổ chức hoạt động với các sinh hoạt thăm viếng người cao niên trong viện dưỡng lão, bảo vệ phụ nữ bị bạo hành, lội từ đảo Alcatrez ở SF vào bờ để gây quỹ cho phụ nữ Á châu bị bạo hành, thăm viếng an ủi các thiếu niên phạm pháp trong trại giam.

- Thường tham gia vào sinh hoạt đấu tranh tự do, dân chủ , nhân quyền cho Việt Nam do các đoàn thể đảng phái trong vùng tổ chức.

- Là cô giáo trường Việt Ngữ Văn Lang.

- Quản trị chương trình thành phố Work2Future.

- Trong Ban Bàn tròn khu vực 8.

- 15 năm làm việc trong các cơ quan của thành phố với chức vụ cuối cùng là Development Officer thuộc cơ quan tái thiết thành phố (RDA).

- Được nhiều bằng khen của các cơ quan công quyền từ thành phố, quận hạt đến tiểu bang, và từ các vị dân cử như cựu dân biểu Norm Mineta, và đương kim Thị trưởng Milpitas Jose Esteve.

Minh Dương:

- Ủy viên Ban Phát triển Tiểu thương mại của thành phố.

- Hội viên Hội thương gia khu Evergreen.

- Ủy viên Ban Giám định lương bổng thành phố.

- Phó chủ tịch Khối người Việt tranh đấu cho quyền lợi cộng đồng.

- Chủ tịch Ban giáo dục HĐLD/ Ban Bàn tròn khu vực 8.

- Hội viên Khối phụ huynh học sinh khu vực 8.

- Hội viên Hội SJ Rotary.

Lân Nguyễn:

Ngoài việc ông đang là Chủ tịch Hội đồng Giáo dục East Side Union District, không biết trước đó ông có những hoạt động và thành tích đáng kể nào liên quan đến sinh hoạt với cộng đồng hay không. Về vấn đề liên quan đến việc đặt tên cho khu thương mại trên đường Story, ông đã lên tiếng ủng hộ tên Sàigòn Business District của bà Madision Nguyễn.

Ông Lân được sự ủng hộ của ông Lê Văn Hướng Lee's Sandwiches, BS. Nguyễn Xuân Ngãi, LS. Nguyễn Hữu Liêm, Phạm Thư Đăng.

5./ Về đường hướng hoạt động trong tương lai:

Cả ba ứng cử viên Vân Lê, Minh Dương, Lân Nguyễn hình như đều có những hứa hẹn gần như giống nhau.

Điều này dễ hiểu, là vì trong đời sống con người, bất cứ ở thời gian nào, thời kỳ nào cũng được gói trọn trong các vấn đề kinh tế, chính trị, văn hoá, xã hội và trật tự. Nên những hứa hẹn của ứng viên chỉ là "phúc lợi" có thêm, sau khi con người đã có được những nhu cầu cần thiết được bảo đảm bởi chính quyền.

Qua những trình bày kể trên, chắc hẳn cộng đồng và cử tri khu vực 8, đã đủ nhận xét ứng viên nào có nhiều kinh nghiệm, nhiều liên hệ và liên tục đến với sinh hoạt cộng đồng Việt Nam về mặt chính trị, xã hội, văn hóa. Cũng như ứng viên nào chú ý về phương diện kinh tế, tài chánh và lợi nhuận cá nhân hơn là sinh hoạt cộng đồng khi đang sống tại thủ đô chính trị. Vùng đất của người Việt Nam tỵ nạn cộng sản.

Do đó, người ta sẽ không ngạc nhiên khi thấy Tiến sĩ Đỗ Hùng, người có chiều dài gần 30 năm sinh hoạt cộng đồng, đã lên tiếng chính thức ủng hộ nữ ứng cử viên Lê Thị Cẩm Vân vào chức vụ nghị viên đơn vị 8. Sự ủng hộ mạnh mẽ này, đã cho thấy "linh hồn" của cuộc đối đầu đầy gian khổ vừa qua giữa cộng đồng và Hội Đồng Thành Phố, không muốn cộng đồng có thêm một "ông Madison" tại khu vực 8. Có lẽ, đây cũng là suy nghĩ chung của mọi người!

* Đặng thiên Sơn

Saturday, May 10, 2008

HỘI CHỨNG ẤU TRĨ NƠI NGHỊ VIÊN MADISON NGUYỄN

HỘI CHỨNG ẤU TRĨ NƠI NGHỊ VIÊN MADISON NGUYỄN



Ngày thứ Năm, 24-4-2008, báo San Jose Mercury News loan tin cộng đồng Việt Nam bắt đầu tiến trình nộp đơn bãi nhiệm nghị viên Madison Nguyễn. Ủy ban Bãi nhiệm đã chọn ngày thứ Ba để làm thủ tục pháp lý và đã chính thức nộp hồ sơ cho Phòng Văn Thư Thành Phố San José (San Jose City Clerk) với mục đích thông báo cho bà Nghị viên Madison Nguyễn biết là cộng đồng Việt Nam sẽ mở chiến dịch lấy chữ ký của cử tri khu vực 7 để đưa bà ra khỏi Hội Đồng Thành Phố San José.

Trong thư của Ủy Ban Bãi Nhiệm có đoạn viết rằng "Đã quá nhiều lần chúng tôi đã chịu đựng một cách khổ sở trước những thủ đoạn chia rẽ, nói dối và thóa mạ của bà ta" do đó, việc chính thức gửi hồ sơ bãi nhiệm này là "Để bảo đảm rằng tiếng nói của người dân đã được trình bày ra, chúng tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc bãi nhiệm bà ấy."



Vì Đâu Nên Nỗi?

Cũng cần nhắc lại là cách đây ba năm (2005), cô Madison Nguyễn đã được đa số cộng đồng người Việt ủng hộ, dồn phiếu bầu cho cô, và cô đã trở thành người phụ nữ Việt Nam đầu tiên được đắc cử vào Hội Đồng Thành phố. Trong thời gian vận động tranh cử cô Madison Nguyễn đã rất gần gũi với cộng đồng Việt Nam, đã tỏ ra hiền lành và đã hứa là sẽ bênh vực và phục vụ phúc lợi của cộng đồng Việt Nam.

Thế nhưng, đau đớn thay cho cộng đồng người Việt đã hết lòng lo cho cô! Khoảng chừng một năm sau, Nghị viên Madison Nguyễn đã có nhiều hành động lừa dối cộng đồng người Việt. Trong đó, hành động gây phẫn nộ lớn nhất là vụ "Xây Vietnam Town" trên một đoạn đường Story, thành phố San Jose.

Nghị viên Madison đã bí mật liên kết với Công Ty Phát Triễn TWN để xây một khu thương mãi lấy tên là Vietnam Town. Nói là bí mật vì dự án Vietnam Town này không được công bố cho cư dân và thương gia trong khu vực theo đúng luật lệ của thành phố. Người Việt tại San Jose và tại hải ngoại chỉ biết có dự án này, khi đọc được bản tin chúc mừng "Người Việt đã có Vietnam Town tại San Jose" trên website của đảng cộng sản Việt Nam.

Sự lạm xưng để nhập nhằng rằng "Vietnam in the heart of Vietnam Town" đã bị báo chí tố giác và Ban Đại Diện Cộng Đồng Việt Nam tại San Jose đã tìm hiểu và đã chất vấn ông Thị Trưởng, thi mới vỡ ra chuyện "Nghị viên Madison Nguyễn đã nói với Hội Đồng Thành Phố rằng cô đã thông qua cộng đồng Việt Nam rồi." Tờ Việt Nam Nhật Báo, San Jose đã phát giác và tiết lộ một loạt e-mail giữa nghị viên Madison Nguyễn và Văn Phòng Tái Phát Triển Thành Phố, trong đó có e-mail nói rằng "ông Tăng Thành Lập đã đồng ý trả hết mọi chi phí về bảng hiệu và phướng cho Vietnam Town, vậy thì có cần thiết phải thông báo cho công chúng không?

Đã có 27 cơ sở kinh doanh, thương mãi trong khu vực 7 đã nộp đơn khiếu nại tại sao việc xây dựng Vietnam Town lại không có "Public hearing" theo như luật định? (Hồ sơ lưu tại San Jose, city clerk – được trích dịch ra Việt ngữ trong bài "Vietnam Town đi về đâu" đang trên các báo San Jose và SaigonNhỏ).

Áp lực đòi công khai hóa dự án từ cộng đồng Việt Nam ngày càng nặng nề, nhất là đối với cái tên Vietnam Town. Đại đa số người Việt muốn chọn danh xưng cho Khu Thương Mãi đó là "Little Saigon". Một phong trào vận động cho danh xưng "Little Saigon" được thành hình và hoạt động rất mạnh.

Trong thế chẳng đặng đừng, để thực hiện âm mưu xây Vietnam Town của Lập Tăng, nghị viên Madison Nguyễn đã đặt ra một loạt tên gọi khác nhau cho Khu Thương Mãi trên đường Story, San Jose, nói là để vinh danh sự đóng góp của người Việt vào sự phát triển của Thành phố.

Qua các cuộc thăm dò ý kiến cư dân, cái tên "Little Saigon" đứng đầu bảng kết quả, với một đa số áp đảo. Nhưng, nghị viên Madison Nguyễn đã ngầm vận động các nghị viên trong Hội Đồng Thành Phố trước khi biểu quyết và kết quả là cái tên do cô ta đặt "Saigon Business District" được chấp thuận đêm 20-11-2007, gây một làn sóng phẫn nộ trong cộng đồng Việt Nam. Nghị viên Madison Nguyễn ngụy biện rằng "những người đến tham dự cuộc họp của Hội Đồng Thành Phố một cách đông đảo là vì họ rãnh rỗi, không có việc làm, còn cô ta thì đại diện cho những người làm hai ba "jobs" không thể đến được". Ông Thị Trưởng Chuck Reed cũng đã có lời miệt thị rằng "Họ chỉ là một thiểu số to mồm".

Với những câu nói trên, Madison Nguyễn và Chuck Reed đã xúc phạm nặng nề đến danh dự của cộng đồng người Việt, dẫn đến những cuộc biểu tình ngày thứ ba đen trước tiền đình Tòa Thị Chính và cuộc tuyệt thực đòi dân chủ và cái tên "Little Saigon" và quyết định vận động bãi nhiệm Nghị viên Madison Nguyễn vì bà ta đã phản bội lời hứa khi tranh cử, chống lại nguyện vọng thiết tha của cộng đồng, dùng mọi thủ đoạn để giết chết cái tên "Little Saigon" chỉ vì cái tên đó "mang nội dung chống cộng sản", thủ đoạn thâm độc nhất của nghị viên Madison Nguyễn là đã muốn dùng thế lực của cộng đồng người Mỹ bản xứ và các sắc dân khác (xa lạ với văn hóa Việt Nam) để chèn ép và uy hiếp cộng đồng người Mỹ gốc Việt tại San Jose. Bà đưa ra đề nghị đưa cái tên "Little Saigon" ra cho gần một triệu người cử tri toàn thành phố bỏ phiếu trong ngày Tổng Tuyển cử, dù cho việc này có phải chi tiêu hàng triệu đô-la tiền thuế của người dân!

Hồ sơ gồm 104 chữ ký của cư dân Thành phố. Văn Phòng Bầu Cử Quận Hạt Santa Clara (Santa Clara County Registrar's Office).

Cộng đồng Việt Nam tại San Jose đã kiên trì đấu tranh. Các cuốc biểu tình ôn hòa và 28 đêm ca hát quanh lều tuyệt thực của chiến sĩ Lý Tống trước tiền đình Tòa Thị Chính San Jose đã làm chấn động dư luận toàn quốc. Chuyện "Little Saigon" đã thành chuyện lớn. Nhưng điều lớn nhất về mặt nhân đạo, mà người bình thường không thể hiểu nổi, đó là việc nghị viên Madison Nguyễn và Thị Trưởng Chuck Reed vẫn không mảy may quan tâm đến sinh mệnh của một công dân và một cư dân đang kiệt sức sau 28 ngày tuyệt thực và 6 ngày tuyệt cả ẩm (không uống nước). Thị Trưởng Chuck Reed tuyên bố "ông Lý Tống là một người trưởng thành, việc tuyệt thực là do ông tự nguyện, tôi không có trách nhiệm nào cả."

Người bình thường không hiểu nổi, bởi vì hầu hết mọi người ai "thấy chết cũng muốn cứu" thế mà ông Thị Trưởng bản xứ và bà nghị viên gốc Việt lại rất dửng dưng, dường như nơi hai người này không có chút trắc ẩn nào trong lòng. Báo chí Mỹ đã nhắc nhở rằng theo Hiến Chương của Thành Phố thì vị Thị Trưởng là một lãnh tụ chính trị, ý muốn nói thái độ và cách cư xử của ông Thị Trưởng San Jose không chính trị chút nào? Báo chí Mỹ cũng ghi nhận là mấy năm vừa qua ông ta đã "rất chính trị" đối với cư dân, đặc biệt là với cộng đồng người Việt.

Ngày 24 tháng Tư, 2008, báo San Jose Mercury viết

"Madison Nguyễn đang ở cách xa Thung lũng Điện Tử 2,000 dặm, đang đàn đúm vui chơi với các viên chức dân cử trẻ tại Little Rock, tiểu bang Arkansas, thì cuộc chiến về "Little Saigon" đã trở lại ám ảnh bà ta.

"Những kẻ thù chính trị của bà nghị viên đã chính thức gửi văn thư thông báo cho Nguyễn rằng họ lên kế hoạch vận động một nỗ lực to lớn để đá bà ra khỏi nhiệm sở..."

Trong khi đang thăm viếng tiểu bang Arkansas, Nguyễn đã nghe được tin là cuộc vận động bãi nhiệm đã khởi sự. Bài báo viết tiếp:

"Qua điện thoại từ văn phòng của hội nghị Hệ thống Những Viên chức Dân Cử Trẻ (Young Elected Officials Network) tại Little Rock, bà Nguyễn nói "Thật là bất hạnh khi năng lực đang được tiêm vào nỗ lực bãi nhiệm thay vì tiêm vào công tác có ý nghĩa được chỉ đạo để cải thiện phẩm chất của đời sống cho cư dân khu vực 7. Bà ta chưa thấy tập giấy tờ bãi nhiệm.

"Đắc cử năm 2005, trong khi Nguyễn cố gắng chào hàng bằng các công tác xây dựng gia cư thích hợp và cải thiện đường phố, công viên địa phương, thì vụ "Little Saigon" dường như đã trở thành con bài chủ cắt hết mọi thứ. Năm vừa qua bà đã nằm dưới lằn đạn bởi vì không ủng hộ cái tên ấy cho một khu bán lẻ trong khu vực của bà.

"Hàng ngàn người Mỹ gốc Việt muốn cái tên ấy vì biểu tượng của nó nối kết với quê hương của họ trước khi cộng sản xâm chiếm vào năm 1975.

"Thế mà Nguyễn và đa số trong hội đồng thành phố đã hậu thuẫn cái tên "Saigon Business District" nên đã đẩy mạnh cơn phẫn nộ của cộng đồng người Mỹ gốc Việt. Dưới áp lực chính trị, và giữa những cáo buộc rằng Nguyễn đã vận động được sự ủng hộ từ đa số thành viên của hội đồng trước khi biểu quyết, việc này có thể là đã vi phạm luật tiểu bang, nên hội đồng thành phố đã hủy bỏ nghị quyết này đi.

"Trong lúc tình hình đang gay cấn, thì một người đã tình nguyện tuyệt thực cả tháng dài trước tiền đình Tòa Thị Chính, quyết nhịn ăn cho đến khi hội đồng thành phố chấp nhận cái tên "Little Saigon"

"Bối rối trước sự tê liệt của thành phố đang lôi cuốn sự chú ý của truyền thông toàn quốc, trong tháng Ba, hội đồng thành phố đành phải chấp thuận cho thiết lập những bảng hiệu "Little Saigon" do tư nhân tài trợ, nhưng lại không chính thức đặt tên cho khu vực đã đề nghị trên đường Story.

"Mặc dù hàng ngàn người đã xuống đường biểu tình trước Tòa Thị Chính trong hai cuộc biểu quyết khác nhau về vấn đề này, và đoàn người biểu tình đều đặn vào ngày Thứ Ba, trước tòa nhà này, với nhiều người gọi Nguyễn là "kẻ phản bội", bà nghị viên này vẫn nói là "những kẻ chống đối bà chỉ là một nhóm nhỏ và "không phải là toàn thể cộng đồng Việt Nam".

"Công việc mà tôi đã làm trong hai năm rưỡi vừa qua tự nó sẽ nói lên. Tôi đã làm một dự án mà một nhóm người lúc đó lại muốn bãi nhiệm tôi, thì điều đó tự nó là rất thất vọng".

"Thị Trưởng Chuck Reed cho rằng Nguyễn là người được ưa chuộng trong khu vực của bà ta không thể bị bãi nhiệm.

"Ông Reed nói "Tôi buồn là có một số người không chịu lưu ý đến lời kêu gọi hòa bình, tôi chán ngán vì một số người vẫn không chịu tiến về phía trước."



Phản ứng của nghị viên Madison Nguyễn đã bộc lộ sự bối rối và rúng động trước tin Ủy ban Bãi Nhiệm đã chính thức nộp hồ sơ. Bà Madison Nguyễn đã phản ứng một cách ấu trĩ, nghĩa là đã hành động như một đứa con nít. (childish – Infantilism).

Qua câu nói "Thật là bất hạnh khi khả năng ấy đang được tiêm vào nỗ lực bãi nhiệm thay vì tiêm vào công tác có ý nghĩa được chỉ đạo để cải thiện phẩm chất đời sống cho cư dân khu vực 7."

Thử hỏi "bất hạnh cho ai?" Ai là người làm hao tổn các khả năng cải thiện đời sống cư dân thành phố khi tất cả năng lực của Hội Đồng Thành Phố San Jose tập trung hết vào chuyện đặt một cái tên cho một khu buôn bán lẻ, ròng rã gần sáu tháng?

Tại sao Madison không dùng thời gian và trí óc để suy nghĩ các phương thức đem lại phúc lợi thay vì dùng nó để tìm ra những mưu kế gian dối, gạt lừa đa số những cử tri đã bầu bà ta lên?

Bà tưởng câu nói trên đây của bà còn có giá trị mị dân nữa hay sao? Chứng ấu trỉ đã làm cho bà nghị viên trở nên ngớ ngẩn. Thật vậy, nếu bà ta không làm điều sai trái, không phản bội lại lời hứa khi tranh cử, không tuyên bố láo lếu và hỗn xược với cộng đồng người Việt, không dối trá nhiều lần thì ai hơi đâu mà tìm cách bãi nhiệm bà.

Một người làm chính trị mà tách rời người dân, coi thường cử tri, dám lên mặt công khai miệt thị cử tri thì đâu còn xứng đáng để đại diện cho ai nữa.

Bà Madison nói "những kẻ chống đối bà chỉ là một nhóm nhỏ và "không phải là toàn thể cộng đồng Việt Nam". Với câu nói này, nghị viên Madison Nguyễn đã "chửi cha" Hội Đồng Thành Phố San José, vì trong nghị quyết chấp nhận cái tên "Little Saigon" Hội Đồng Thành Phố đã công nhận rằng "cái tên Little Saigon đã được đa số rộng khắp ủng hộ". Bà Nguyễn nói "không phải là toàn thể cộng đồng Việt Nam" đây lại là một hành vi trẻ con nữa. Thật vậy, trong các cuộc bầu cử hoặc biểu quyết làm gì mà có "toàn thể" trăm phần trăm? Tất cả đều tương đối. Trong Luật bầu cử cái gọi là đa số tuyệt đối khi có 2 phần 3 số phiếu, chứ không đòi hỏi 99 hay 100 phần trăm.

Ông Thị Trưởng buồn vì một số người không chịu ngồi yên theo lời kêu gọi hòa bình, không chịu tiến về phía trước. Nghĩ như thế là không công bằng với cộng đồng Việt Nam đấy.

Bởi vì, Phong Trào Cử Tri đòi Dân Chủ, Cộng Đồng Việt Nam Bắc California đã trả lại sự yên bình và vẻ đẹp cho Tòa Thị Chính sau khi có sự công nhận là "cái tên Little Saigon được đa số ủng hộ". Xin hỏi, làm sao Cộng đồng Việt Nam có thể ngồi yên khi bà nghị viên Madison Nguyễn vẫn ngồi trong HĐTP để tìm mưu mô và thủ đoạn đánh quật lại cộng đồng Việt?

Bà nghị viên khoe là đã làm một dự án, và cho rằng công việc của bà sẽ tự nó nói lên. Nhưng cộng đồng Việt Nam tìm hoài chẳng thấy cái Trung Tâm Cộng Đồng mà bà nghị viên đã hứa và cho biết là đã chuyển số tiền 2.8 triệu của City cấp qua cho bác sĩ Ngãi ở Vườn Truyền Thống là nơi mà hiện nay các loại cỏ được tự do mọc. Gần hai năm qua, tính từ ngày động thổ, đặt viên đá đầu tiên rầm rộ, khu Vườn Truyền Thống vẫn hoang vu, mặc dù đã phải trả cho một nhân viên điều hành quản trị (người Mỹ) hai năm lương, tốn ngót hơn $200.000.

Có lẽ, bà Madison Nguyễn, 34 tuổi đời, hai tuổi rưỡi nghị viên, đã nhận thấy rằng không còn đường để trở lại với cộng đồng Việt Nam nữa, cho nên không cần phải giữ lễ nghĩa làm gì. Ngay cả báo chí Mỹ cũng nhận định rằng "hiếu thắng và ngoan cố không thể là những tính chất của một người làm chính trị tại Hoa Kỳ, bà Madison cần ý thức rõ điều này." Chính người lãnh đạo Nghiệp Đoàn Lao Động – từng ủng hộ Madison trong cuộc tranh cử - cũng đã khuyên nên nhượng bộ cho cộng đồng Việt Nam cái tên Little Saigon, nhưng Madison nhất quyết không chịu buông cái tên Saigon Business District, dù phải hy sinh cả tương lai chính trị của mình tại thành phố San Jose.

Bà còn viết báo kể những công tác mà bà đã đem lại cho cộng đồng. Bà khoe khoang các dự án phúc lợi mà bà đã thực hiện trong hai năm qua. Bà làm như là nếu thành phố San Jose mà không có Nghị viên Madison Nguyễn thì chẳng có dự án nào cho phúc lợi của người dân cả. Đây lại thêm một thái độ ấu trĩ nữa. Bởi vì, mọi dự án và mọi công trình của Thành phố đều phải do Hội Đồng Thành Phố gồm 10 nghị viên và ông Thị Trưởng quyết định và thúc đẩy việc thi hành, chứ đâu có thể chỉ do một người! Ngay cả đối với khu vực 7 đi nữa, thì không thể do một mình nghị viên Madison Nguyễn định đoạt. Cho nên tự nhận hết công lao về cho mình là hành động mà trẻ con mới làm.

Cộng đồng người Việt đã bị nhầm lẫn và đã sớm thức tỉnh, cho nên trước sự hống hách, thâm hiểm, ngoan cố và hỗn xược, họ không còn con đường nào khác là tiến hành truất phế, bãi nhiệm bà ta như một điều kiện cần và đủ để ổn định và cải thiện cuộc sống cư dân.



NGUYỄN TRUNG NGÔN

Friday, May 9, 2008

Bãi Nhiệm Madison: Thử Thách Cuối Cùng Của Sự Xung Đột

Thứ Sáu, ngày 9 tháng 5 năm 2008
Bãi Nhiệm Madison: Thử Thách Cuối Cùng Của Sự Xung Đột
-------------------------------------------------------
• Đặng thiên Sơn



Bãi Nhiệm Madison:
Thử Thách Cuối Cùng Của Sự Xung Đột


• Đặng thiên Sơn

Ngày 22 tháng 4 năm 2008, Ủy Ban Bãi Nhiệm đã gởi một "Notice of Intention Recall" (Thông báo ý định bãi nhiệm) đến văn phòng Thư ký thành phố (City Clerk) và văn phòng nghị viên Madison Nguyễn.

Nội dung "Notice of Intention Recall" cho bà Nguyễn biết, là cử tri trong khu vực 7 đã nộp đơn đề nghị bãi nhiệm chức vụ nghị viên của bà. Thư này kèm theo danh sách tiên khởi trên 104 cử tri ký tên, mặc dù luật chỉ đòi hỏi 50 người.

Khi nhận được "Notice of Intention Recall". Ngày 29/4/08, bà Nguyễn đã viết thư trả lời với tựa đề: "Answer to Notice of Intention Recall". Trong thư trả lời, bà kể lễ những việc đã làm từ ngày đắc cử vào năm 2005. Được tóm lược như sau:

- cải thiện đường Senter và Lucrettia,
- xây dựng được hơn 700 đơn vị nhà Housing,
- dựng những khu công viên,
- kiếm đươc hơn 1,000 công việc cho cư dân trong khu chợ tọa lạc tại góc đường Curtner và Monterey.
- cải thiện an ninh công cộng.

Bà Nguyễn còn khoe bà được Thị trưởng và những đồng viện ủng hộ và cho rằng việc bãi nhiệm là không chính đáng, chỉ làm tệ hại hơn cho khu vực 7.

Bà Nguyễn cũng cho biết khu vực 7 còn nhiều việc khác cần phải làm. Bà đang chuẩn bị mọi thứ để biến khu vực này thành một khu dân cư an toàn, tốt đẹp hơn.

Bà Nguyễn còn ám chỉ việc bãi nhiệm bà - chỉ là sự thất vọng của một nhóm người bất đồng trong việc đặt tên cho một khu thương mại.

Thiết nghĩ khỏi cần phải bàn thêm về "mức độ thành thật" của một nhân vật mà bản chất đã có sẵn sự thiếu thành thật trong lời nói, cử chỉ. Bản chất này đã làm cho nhiều người ngao ngán, đặt cho một biệt hiệu bất hủ là "Nghị viên lươn lẹo, ăn cháo đái bát". Một người như vậy, lẽ ra không nên đề cập đến những gì họ đã nói.

Tuy nhiên, nếu cần phải làm sáng tỏ thêm về những thành tích mà bà Nguyễn đã kể, để cộng đồng và đặc biệt là cử tri khu vực 7 suy ngẫm thêm về sự man trá của người đại diện mình, thì đây không phải là điều vô ích .

Khách quan nhận xét thì những "công lao" mà bà Nguyễn kể ra một lô không có gì gọi là xuất sắc, đáng được ca tụng hay vinh danh. Bởi vì những điều bà Nguyễn đã kể, thì tất cả các các nghị viên khác trong các khu vực 1, 2, 3, 4, 5, ... vân vân . Ai cũng - có - cái- để - đem - ra - kể .

Lý do thật dễ hiểu, là khi tất cả những dự án do Cơ Quan Tái Phát Triển thành phố (RDA) đề ra như: xây cất chung cư, xây thương xá để phát triển kinh tế, làm công viên để người dân có nơi thư giãn, tu bổ đường xá để đẹp mặt thành phố, xây thêm thư viện "local"... khi đã phù hợp với điều kiện (tài chính, an toàn...) của thành phố, thì sẽ lần lượt, khỏi nói, cũng sẽ được thực hiện. Điều này mọi người lái xe trên đường có thể nhận thấy, là không chỉ riêng tại khu vực 7 có công viên mới, khu chung cư mới, chợ búa mới, đường xá sữa chửa lại mới... Mà là khắp nơi, đâu đâu cũng có bộ mặt mới để chuẩn bị biến San Jose trở thành thành phố "vĩ đại nhất thế giới" vào năm 2020 trong chiến lược phát triển Greater Downtown (San Jose Greater Downtown Strategy for Development) đã được thành phố vạch ra từ ngày 27 tháng 3 năm 1972, được liên tiếp bổ túc vào ngày 10/11/92 và ngày15/10/2002.

Khi đọc tới đoạn bà Nguyễn cho rằng đã tạo ra hơn 1,000 công việc ở khu thương xá mới cất nằm tại góc đường Curtner và Monterey. Người ta hết sức ngạc nhiên.

Ai cũng biết, khi các chủ nhân bỏ tiền ra kinh doanh, thì họ cần người giúp việc. Người kiếm việc phải nộp đơn và có khả năng thì sẽ được mướn. Bà Nguyễn không tạo ra "Job" mà chính các chủ nhân cơ sở thương mại mới tạo ra "Job" cho mọi người. Bà Nguyễn không phải là một "Job developer" tức là người đi tìm việc. Và bà cũng không phải là người trực tiếp hay gián tiếp là động cơ chính đã thúc đẩy các đại gia Mỹ xây khu chợ nằm tại góc đường Cutner và Monterey.

Chuyện nhà Housing cũng vậy. Như khu chung cư "Paseo Senter At Coyote Creek" nằm trên đường Senter với hơn 200 đơn vị vừa mới cất, là do tổ hợp Charities Housing (có nhiều chung cư như vậy khắp nước Mỹ) có hợp đồng phù hợp với chính sách, ngân sách của nhà nước, họ đã chọn khu đất nằm trên đường Senter để xây chung cư.

Chớ không phải nhờ bà Nguyễn can thiệp Charities Housing Corporation mới xây trên đường Senter. Hay nhờ bà Nguyễn vận động họ mới nhận cho người có Housing (section 8) hay lợi tức thấp mướn. Chuyện công viên, chuyện đường xá, thư viện cũng tương tợ thế thôi..

Tóm lại, bà Nguyễn đã gặp may đắc cử vào thời kỳ "Tái phát triển thành phố" nên cóthời cơ để gán ghép... kể công. Thật là một sự quơ quào bá láp, không chừa chỗ để hổ thẹn. Trong khi cái chuyện đáng kể, đáng nói, là chuyện Hội Đồng Thành Phố muốn vinh danh Cộng Đồng qua việc đặt tên cho một khu thương mại trên đường Story, lẽ ra bà Nguyễn phải yểm trợ tên "Little Saigòn" mà mọi người mong muốn. Nhưng ngược lại, bà đã chống đối cái tên này quyết liệt, khiến cả thành phố phải náo loạn mấy tháng trời.

*

Ngày 24/4/08, Ủy Ban Bãi Nhiệm gởi thơ thông báo ý định bãi nhiệm tới văn phòng của bà Nguyễn. Thông báo này được công bố cho mọi người biết qua báo chí Việt - Mỹ và được đăng trên tờ San Jose Post vào sáng ngày thứ Hai 5/5/08.

Người ta còn nhớ trong cuộc bầu cử ngày 3 tháng 5 năm 2005, khi biết con mình đắc cử nghị viên, thân phụ bà Madison Nguyễn đã tuyên bố với Cộng đồng một câu rất chí tình: "Tới nay con gái tôi Madison Nguyễn đã là đứa con của cộng đồng." Câu nói của ông là câu nói có tính lịch sử của người Việt tỵ nạn cộng sản tại San Jose. Ba năm sau, chỉ là một thời gian ngắn, so với đường dài sự nghiệp chính trị của bà Nguyễn. Báo Việt ngữ và ngoại quốc phải bàng hoàng khi họ nhận được bảng cáo thị "Notice of Intention Recall".

"Notice of Intention Recall" được Ủy Ban Bãi Nhiệm đăng báo. Có nghĩ là công khai tuyên bố cùng bà con hai họ, trong và ngoài khu vực 7, không phân biệt chủng tộc, rằng: "NGHỊ VIÊN HỌ NGUYỄN TRONG HĐTP SAN JOSE ĐANG BỊ RECALL".

Ngày trước, thân phụ Madison Nguyễn đã đem đứa "con riêng" của mình giao cho Cộng Đồng để làm đứa con "con chung". Ba năm sau, đồng bào Việt tại khu vực 7 đã đăng báo từ đứa "con chung" mà thân phụ bà đã giao cho cộng đồng.

Chuyện cha mẹ đăng báo từ con đối với truyền thống Việt Nam là một điều sĩ nhục, là điều xấu hổ giòng họ tổ tiên, là chuyện bầm gan, xé ruột, ít cha mẹ nào nghĩ đến. Nhưng khi cha mẹ đã quyết định từ con và đăng báo cho cả họ, cả làng, cả xứ biết, thì đứa con đó đã hết thuốc chữa. Đứa con này tệ lắm rồi!

*

Hội Đồng Thành Phố công nhận tên "Little Sàigòn" là cái tên mà ngườiViệt tỵ nạn tại San Jose quí trọng và mong muốn. Sự công nhận của thành phốâ qua nghị quyết ngày 25/3/08 mang tên "COMMUNITY IDENTIFICATION SIGN A BEARING THE NAME "LITTLE SAIGON" ALONG STORY ROAD" tuy không phải là thắng lợi hoàn toàn như mọi người mong đợi, nhưng đây là kết quả đấu tranh đầy gian khổ của cộng đồng. Vì vậy ngày 18/5/08, Cộng đồng sẽ tổ chức lễ vinh danh chiến thắng này, đồng thời cũng để ra mắt Ủy Ban Bãi Nhiệm - Một Ủy Ban được thành lập theo quyết định của Đại hội Cộng đồng ngày 9/12/07 tại G.I Forum. Hoạt động của Ủy Ban nhằm mục đích vận động truất phế nghị viên Madison Nguyễn, vì bà không còn đủ tư cách và không còn xứng đáng đại diện cho cư dân trong khu vực 7.

Trong thư trả lời Ủy ban Bãi nhiệm, bà Nguyễn cho biết bà được Thị trưởng Chuck Reed và đồng viện ủng hộ. Nói ra như vậy, bà Nguyễn có chủ ý riêng.

- Thứ nhứt là tự trấn an mình và "chịu đấm ăn xôi" để cố ngồi hưởng lộc của dân cho đến hết nhiệm kỳ vào năm 2010.

Bà Nguyễn đã nói đúng khi bà "khoe mẽ" rằng, Chuck Reed và đồng viện ủng hộ bà. Bởi vì nếu không ủng thì HĐTP đã ra quyết định cất chức bà và tìm người thay thế như trường hợp đã xảy ra cho bà nghị viên Kathy Cole vào năm 1993, khi bà này có những lời nói mang nặng tính kỳ thị chủng tộc. Trong trường hợp bãi chức này, thành phố không tốn công và tốn của để tổ chức một cuộc bầu cử.

Bà Nguyễn được Chuck Reed và đa số nghị viên khác binh vực là lẽ đương nhiên. Vì nếu họ không binh vực, thì tất cả những người trong tập đoàn lãnh đạo thành phố ngoại trừ ba nghị viên Kensen Chu, Pierluigi Oliverio và Pete Constan, đều đáng bị bãi nhiệm hay tự động xin từ chức với lý do họ đã biểu quyết trong tinh thần phe đảng, phi dân chủ, đầy kỳ thị, chia rẻ, được thể hiện trong các Nghị quyết ký ngày 20/11/08, 13/02/08, 2/03/08. Trường hợp bà Kathy Cole, thì quyết định bãi nhiệm do Hội Đồng Thành Phố chủ động

- Thứ hai bà Nguyễn gởi một thông điệp với mục đích gây hoang mang và gieo vào lòng mọi người ý niệm bãi nhiệm bà là chuyện không tưởng khó thành công. Nhưng bà Nguyễn đã không che dấu được sự thật. Bởi vì trong trường hợp của bà cho dầu HĐTP ủng hộ bà hay tất cả những dân biểu, nghị sĩ đảng dân chủ của cả tiểu bang có lên tiếng ủng hộ ba, thìø cũng chẳng đi đến đâu. Vì những thành phần nầy không có tư cách chống lại quyền bãi nhiệm. Mà quyền bãi nhiệm lại nằm trong tay cử tri khu vực 7. Đặc biệt là cử tri người Mỹ gốc Việt (thành phần nòng cốt đã dồn phiếu cho bà Nguyễn đắc cử vào năm 2005). Trong trường hợp này, khi chấp nhận thủ tục bãi nhiệm nghị viên Madison Nguyễn, thành phố phải tốn công tốn của để tổ chức một cuộc bầu cử . Đây là hậu quả tất yếu mà tập đoàn lãnh đạo phi dân chủ do Chuck Reed lãnh đạo phải gánh chịu, khi đối xử thiếu công bằng và quá tệ đối với cộng đồng Việt Nam.

Khi tung ra thủ đoạn nhập nhằng. Hay nói một cách khác, là tung hỏa mù giữa một nghị viên bị Hội Đồng Thành Phố biểu quyết bải nhiệm và một nghị viên bị bãi nhiệm theo yêu cầu của cử tri. Bà Madison Nguyễn một lần nữa, đã đánh giá quá thấp sự hiểu biết của cộng đồng.

Với sự làm việc biết tổ chức, có phương pháp và thông suốt luật lệ của những thành phần trí thức trong Uỷ Ban với học vị cữ nhân, cao học, tiến sĩ như: Lê Lộc, Steve Nguyễn, Bảo Vũ, Mỹ Phương , Thomas Nguyễn và còn nhiều nữa... Mọi người có thể tin tưởng Ủy Ban sẽ hoàn thành tốt đẹp nhiệm vụ được giao phó. Phần còn lại là chúng ta, những thành viên trong cộng đồng, phải làm gì trong nghĩa vụ chung này. Thiết nghĩ sự đóng góp của mỗi thành viên trong Cộng đồng tùy theo hoàn cảnh, được thể hiện qua hai hình thức: yểm trợ tài chánh và tham gia nhân lực.

Đối với những người ngoài khu vực 7, chúng ta hãy yểm trợ tài chánh để Ủy Ban có phương tiện làm việc. Theo lời ông Thomas Nguyễn, thì chỉ cần mỗi gia đình yểm trợ hàng tháng 5 đồng và liên tục trong 6 tháng (tức 30 đồng). Và trong Cộng đồng có chừng từ hai đến ba ngàn gia đình chịu yểm trợ, thì Ủy Ban có đủ tài chánh để yên tâm làm việc.

Về phần nhân lực, thì những người ngoài khu vực 7 cũng có thể xung phong vào các toán đi xin chữ ký với cử tri khu vực 7 vào những ngày cuối tuần thứ Bảy, Chủ nhật.

Ngoài hai sự yểm trợ trực tiếp vừa nói. Tất cả thành viên trong cộng đồng hãy yểm trợ Ủy Ban Bãi Nhiệm bằng cách gọi điện thoại nhắc nhỡ bà con, bạn bè là cử tri trong khu vực 7 nên tích cực ký tên vào danh sách xin bãi nhiệm để bảo đảm số chữ ký cần thiết theo luật định. Đặc biệt là tham gia thật đông vào ngày "Lễ vinh danh tên Lillle Sàigòn" tổ chức trước tiền đình City Hall trên đường Santa Clara từ 3 giờ chiều đến 8 giờ tối. Trong ngày này, Ủy ban Bãi nhiệm có bộ phận tiếp nhận chữ ký của cử tri khu vực 7.

Hãy đến với nhau trong ngày 18/5/08 trước City Hall cho thật đông, để cùng bày tỏ sự đoàn kết và quyết tâm lấy lại danh dự cộng đồng. Đây là thử thách cuối cùng của sự xung đột giữa Cộng đồng, nghị viên Madison Nguyễn và Hội Đồng Hội Đồng Thành Phố San Jose.

Đặng thiên Sơn

http://www.vietvungvinh.com/Portal.asp?goto=VietNam/2008/20080509_06.htm

Wednesday, May 7, 2008

Jose 'Joe' Esteves - YES - I support the recall.

Tue, 6 May 2008 23:21:08 -0700

Thank you.
Last Sunday, Bryan Do and his panel interviewed candidates for Supervisor D3 in the TV station at 980 S. Second St, SJ.
Our Short Answers are:

Dave Cortese - NO - I do not support the recall.
Jose 'Joe' Esteves - YES - I support the recall.

I always believe in true voice of the people and true democracy. I understand the deep meaning and impact of "Little Saigon" to the Vietnamese American community. I have always consistently supported the causes of the Vietnamese American community for many years now.. and I will continue to do so in the future.

Jose 'Joe' Esteves
jesteves@ci.milpitas.ca.gov

Bãi nhiệm hay không bãi nhiệm nghị viên Madison

http://blog.360.yahoo.com/blog-SirnmGc7dK4PJ7elPebp_Nrpv9AR

Entry for May 06, 2008

Góp ý: Bãi nhiệm là chuyện phải làm. Kể từ ngày Madison Nguyễn được đắc cử thì thái độ đối với cử tri hoàn toàn thay đổi. Madison đã có thái độ trịch thượng và coi thường ý nguyện của người đi bầu, nhất là thái độ khinh thưòng người Mỹ gốc Việt khi tuyên bố "... chẳng lẽ tôi phải để ý tới những điều họ muốn hay sao... nếu vậy tôi phải hỏi cả ý kiến & của 96,000 cư dân ở San Jose?..." Madison đắc cử nhờ sự ủng hộ của người Mỹ gốc Việt... qua cầu rút ván... chúng ta phải bãi nhiệm Madison Nguyễn để cho những ứng cử viên, chính trị gia khác về sau không dám khinh thưòng chúng ta và giở trò lật lọng... Mọi người VN đã có quốc tịch Mỹ ở San jose hãy đi bầu thật đông để chứng minh sức mạnh của cđ người Việt tỵ nạn nói riêng, và toàn thể người Việt tại Mỹ hãy cùng nhau đi bầu thật đông trong kỳ bầu tổng thống để bọn chính trị gia phải nể sợ sức mạnh của chúng ta nếu chúng muốn đắc cử. Kính chuyển.

nhan nguyen tuanbaotiengdan@yahoo.com wrote:

Bãi nhiệm hay không bãi nhiệm NV Madison Nguyễn?
ỦY BAN BÃI NHIỆM NV MADISON NGUYỄN đang dồn mọi nỗ lực để tổ chức bãi nhiệm NV Madison, chúng tôi xin chuyển đến quý vị một bài viết phân tích về bà NV. này.

Bãi nhiệm hay không bãi nhiệm nghị viên Madison ?


Người xưa hay nói đến các vị lãnh đạo đất nước phải có hai tiêu chuẩn là tài năng và đức độ. Người có tài mà không có đức có cơ nguy hướng dẩn đất nước vào chốn phiêu lưu nguy hiểm còn người có đức mà không tài sẽ đưa đất nước vào sự thất bại vì thiếu lãnh đạo sáng suốt. Các điều này từ cổ chí kim cũng không thay đổi: những vị tham gia chính quyền trong các chức vụ dân cử thường được dân chúng bầu ra cũng dựa trên hai tiêu chuẩn đó. Tuy phần tài trí và kiến thức có thể dễ dàng đo lường giưã các ứng viên, phần đức độ khó ước đoán hơn nhiều. Nhiều trường hợp xảy ra là con ngựa được chọn đang chạy ngon lành giưã cuộc đua mới dở tật chứng. Điều này chẳng phải ngạc nhiên vì tánh tình con người hay thay đổi. Khi có quyền hành trong tay, người nắm quyền dễ bị lung lạc bởi nhiều yếu tố lợi lộc, sắc dục, kiêu căng ngạo mạn, và lạm dụng quyền hạn do người dân tin tưởng giao phó nếu người này không có một căn bản đạo đức vững vàng.Vì tâm tính tốt của vị dân cử vẫn là căn bản nên cho dù bị những cám dỗ từ mọi mặt nhưng với căn bản đạo đức vững chãi thì họ sẽ vượt qua được những cám dỗ có thể ví như là đóa hoa sen giữa vũng bùn vẫn luôn trong sáng. Tuy nhiên nếu họ không có căn bản đạo đức vững chắc thì những trạng huống của cuộc sống của họ đã trải qua trước khi nhậm chức vụ được dân cử sẽ làm họ dễ bị sa ngã hơn. Tỷ dụ như nếu họ không khá giả về mặt tài chánh thì dễ bị cám dỗ vì tiền bạc và rất dễ bị các thế lực tiền tài hối lộ. Tỷ dụ khác nếu họ có một đời tư bê bối thì rất dễ dàng bị các thế lực dùng sắc dục để đổi chác lợi riêng.Đạo đức con người không phải dễ tạo được một sớm một chiều. Đó là cả một tiến trình được nuôi dưỡng đào tạo từ thuở bé thơ cho tới lúc trưởng thành và luôn phải được trau dồi gìn giữ. Cổ nhân cũng nói học chữ thì dễ mà học làm người chân chính vạn lần khó khăn hơn. Nhân sinh quan về điều tốt hay xấu thường do ảnh hưởng từ trong gia đình ra xã hội. Gia đình và xã hội là môi trường đào tạo con người. Vì vậy đã có lời phát biểu cần có cả một ngôi làng mới đào tạo được con người tốt. (It takes a village to educate a good person). Sự chính trực của một cá nhân phát xuất từ một căn bản thật đơn giản nhưng đầy đủ ý nghiã nhất, đó là: “Đừng làm những điều gì cho người khác mà mình không muốn họ làm những điều đó đối với chính mình.” Các ngành nghiệp trong xã hội đều thiết lập những điều khoản căn bản trong lúc hành nghề, tỷ dụ như chúng ta thấy có bộ luật liêm chính (code of ethics) của những ngành nghề như địa ốc hoặc y tế chẳng hạn tuy hơi khác nhau nhưng tựu trung cũng phát xuất từ căn bản nói trên. Nghề làm chính trị hoặc công việc dân cử cũng không thoát khỏi các điều luật này. Nền tảng của một vị dân cử tốt phải đặt căn bản trên sự liêm chính và trong sạch của họ. (Honesty and ethics are the cornerstone of elected officials). Quan niệm của cá nhân tôi về sự tín nhiệm bầu cho một ứng viên vào chức vụ dân cử rất đơn giản và có thể ví như quyết định thuê mướn một nhân viên có khả năng làm việc và trung thành với hãng xưởng của mình. Không những họ phải có đầy đủ khả năng chu toàn nhiệm vụ được giao phó mà phải trung thành với chủ nhân của hãng xưởng. Cứ từ sự trung thành này suy diễn rộng ra thì bắt buộc nhân viên được thuê mướn phải có những đức tính trong sạch, ngay thẳng để không ăn gian, đánh cắp tài sản của hãng về cả hai lãnh vực tài sản vật chất thật sự và tài sản tinh thần (các sáng kiến của hãng), không dùng tài sản, sáng kiến của hãng để làm lợi riêng cho mình. Nói rộng ra có thể ví như người cử tri là chủ hãng xưởng và họ đang lựa chọn để thuê mướn một nhân viên có đầy đủ khả năng làm những quyết định (trong thành phố, quận hạt...) thay thế họ và trung thành với họ. Vì vậy mà người được họ bầu phải là người phục vụ cho những dự phóng như họ mong muốn về tương lai của hãng (tức là cộng đồng và địa phương nơi họ đang sinh sống đối với thực tế ngoài đời). Tóm lại họ phải là “đầy tớ của người dân đã chọn lựa họ.” Đầy tớ đây phải có ý nghiã thật sự chứ không thể như những danh từ rỗng tuyếch của những tên lãnh đạo trong các chế độ độc tài áp bức như trong chế độ cộng sản Việt Nam thường hay rêu rao: “Nhà nước lãnh đạo, người dân làm chủ”. “Tài sản là của quốc gia không phải của riêng ai”. (Nhưng trên thực tế tài sản quốc gia bị bọn lãnh đạo này xử dụng không những để chia chác nhau chưa đủ mà còn đem đi bán cho cả ngoại bang).Tuy ở các nước tự do dân chủ có sự bầu cử tự do thật sự, sự viêc chọn lầm các chức vụ dân cử vẫn có thể thường xảy ra. Nhiều trường hợp oái ăm người ứng viên khi ra tranh cử ở giai đoạn vận động thì hứa hẹn đủ điều để mong cử tri ủng hộ; sau khi nắm được quyền bính trong tay quay lại phản bội người dân đã tín nhiệm họ và tồi tệ hơn còn mang tâm trạng bây giờ họ là kẻ chỉ huy là người ngồi trên đầu trên cổ của người dân. Vì vậy điều thiết yếu nhất khi cử tri tham gia bầu cử nên phải điều tra kỷ càng lý lịch của các ứng viên để khỏi bị họ lừa đảo về sau. Tài có thể là điều kiện ắt có nhưng chưa phải là đủ; đức là điều thiết yếu hết sức quan trọng. Và lắm khi rất khó suy xét về đức độ của một ứng viên nếu họ không có một quá trình phục vụ lâu dài hoặc họ là một khuôn mặt cộng đồng lâu năm để có những vết tích mà cử tri dựa vào mà phán xét, nhất là đối với các ứng viên tuổi đời còn ít. Điều này đã xảy ra với nghị viên trẻ tuổi Madison Nguyễn với một quá khứ rất mù mờ nhưng vì cộng đồng người Việt vừa qua đang ở trong tình trạng có cơ hội may mắn để bầu cho một ứng viên gốc Việt đầu tiên vào hội đồng thành phố San Jose nên đã làm một quyết định sai lầm. Thêm phần nưã trong cuộc bầu cử vừa qua cộng đồng đã không có nhiều sự chọn lựa tốt. Cả hai ứng viên cũng đều quá trẻ và không nhiều thành tích để cộng đồng có thể suy xét cẩn thận hơn. Kể từ khi nhậm chức, nghị viên Madison đã chứng tỏ sự kiêu căng trong chức vụ mới được cất nhắc từ một kẻ đang thất nghiệp chưa biết quyết định về tương lai sắp tới của mình ra sao thì đùng một cái việc từ chức đột ngột của nghị viên Terry Gregory đã tạo cơ hội bằng vàng cho cô sinh viên vừa mới tốt nghiệp nhưng còn đang lận đận trên đường công danh này nắm lấy. Cũng do sự cấp bách trong cuộc tranh cử đặc biệt này mà những khuôn mặt sáng giá và có quá trình sinh hoạt cộng đồng lâu năm không kịp chuẩn bị ra tranh cử. Nhờ một số nhân vật có lòng muốn thấy một nghị viên gốc Việt đầu tiên trong hội đồng đứng ra hỗ trợ, cùng với một số cá nhân cơ hội chủ nghiã muốn tạo lập nên một con cờ phục vụ cho các âm mưu chính trị đen tối của họ, điển hình như bác sĩ Nguyễn Xuân Ngãi, Vũ Đức Vượng, một tay thân Cộng khét tiếng ở Vùng Vịnh, ứng viên Madison cuối cùng đã thắng cử vẻ vang làm cô nghị viên gốc Việt đầu tiên tại thành phố San Jose. Một lý do khác làm cho các cử tri người Việt lúng túng và không làm được một quyết định đứng đắn trong cuộc tranh cử này là cả hai phía Madison và Linda Nguyễn cùng dùng chiến thuật âm tranh cử (negative campaign), chỉ trích nhau dữ dội về cá nhân không dính líu gì đến khả năng phục vụ làm mọi người bị hướng dẫn sai lạc. Phát di từ một kẻ không có căn bản đạo đức vững chắc và từ bàn tay trắng, cô nghị viên Madison chẳng mấy chốc đã bị lôi cuốn vào các ảnh hưởng tư lợi của phe nhóm và chỉ biết phục vụ cho họ mà quên đi cái tập thể cử tri đã đưa cô ta vào cái ghế nghị viên quyền lực này để cho cô có dịp mua bán chức vụ. Khởi thủy cô đã giao khoán việc thực hiện Trung Tâm Sinh Hoạt Cộng Đồng Việt Nam cho nhóm đã ủng hộ tiền bạc trong lúc cô tranh cử mà không thèm đếm xỉa gì tới ý kiến đóng góp của cộng đồng. Kế đến từ tháng 4 năm ngoái, cô ta đã đi đêm với đại thương gia Tăng Lập tức Triều Thành tức chủ nhân khu thương xá Grand Century tức chủ nhân khu Vietnam Town đang được xây cất. Bà nghị viên, từ đây sẽ không còn gọi là cô Madison (vì nay đã lập gia đình với con của một gia đình đại thương gia tại Việt Nam) đã làm việc riêng chỉ với cá nhân ông Tăng Lập và dùng ảnh hưởng mình trên cơ quan tái phát triển thành phố San Jose (RDA), đã có những cuộc họp riêng tư trong âm mưu giúp đỡ vị đại thương gia này đặt tên cho khu vực thương mãi trên đường Story nơi ông này đang thực hiện dự án Vietnam Town với gần 300 đơn vị cơ sở thương mãi là Vietnam Town Business District để quảng cáo cho dự án này của ông ta. Sau nhiều lần thương thảo và mặc dù ông Tăng Lập đề nghị với thành phố ông ta sẽ chịu các phí tổn bảo trì các lá phướn treo trên các cột điện cũng như tường xây bảng hiệu mang tên Vietnam Town, thành phố cũng phải từ chối tên đặt này vì họ sợ bị kiện là tên này có tính cách quảng cáo cho dự án của ông Tăng Lập quá rõ ràng. Không thực hiện được tên này, nghị viên Madison và ông Tăng Lập chuyển hướng qua tên Vietnamese Business District và vì âm thầm có chủ mưu trước, để tránh sự phản đối của cộng đồng người Việt, bà nghị viên đầy thủ đọan này đã cố tình không phổ biến rộng rãi buổi điều trần về việc chọn tên Vietnanese Business District nên tên này đã được thành phố thông qua một cách yên thắm. Chỉ có hai vị trong cộng đồng được mời phát biểu ý kiến ủng hộ danh xưng này là các ông Vũ Văn Lộc và Phạm Phú Nam ; cả hai đều thuộc nhóm “Dân Sinh”. Đương nhiên chủ nhân ông Tăng Lập đã hiện diện trong buổi điều trần đó. Tin tức về vụ đặt tên này chưa phổ biến ra cộng đồng người Việt thì chỉ một ngày sau đó, tên này đã được mạng lưới internet của Cộng Sản Việt Nam ca tụng và khen ngợi thành quả của cộng đồng Việt Nam tại San Jose . Họ ca ngợi là phải, vì tên này là một cái tên vô thưởng vô phạt không phải do cộng đồng chọn lựa và chẳng phản ảnh một tí gì về ước muốn có một tên đúng với ý nghiã cộng đồng người Việt tị nạn chống Cộng tại San Jose . Ngày 15 tháng 8 tại thư viện Tully là cơ hội công khai để cộng dồng phản kháng tên Vietnamese Business District đã do Bà nghị viên áp đặt lên cộng đồng San Jose . Đáp thư mời của RDA với nội dung nói rằng họ muốn tham khảo với cộng đồng về cách thức vẽ kiểu các lá phướn và bảng hiệu cho khu vực thương mãi trên đường Story mà không đá động gì vấn đề danh xưng Vietnamese Business District vì họ coi như cái tên này đã được chọn, hơn 100 đồng hương đã tham dự buổi họp đầy sóng gió này. Mặc thành phố trình bày các kiểu cách, đồng hương chỉ xoáy quanh việc không chấp nhận tên Vietnamese Business District. Một số tên khác được đề nghị, tuy nhiên tên Little Saigon được đại đa số hơn 90% người hiện diện chọn lựa. Trong lời nói kết thúc buổi họp, Bà Madison đã phát biểu với vẻ mặt coi thường mọi ý kiến đóng góp. Chủ yếu Bà ta nói đại ý như sau: Dù cho tất cả quý vị hiện diện có muốn tên Little Saigon đi chăng nưã, thì bà sẽ làm một cuộc thăm dò ý kiến của những thương gia trong khu vực và các cư dân ở trong vòng 1000 ft quanh khu vực vì họ là người quan trọng nhất mà ý kiến sẽ quyết định cho danh xưng nào được chọn. Sau khi tên Little Saigon đứng đầu trong bản thăm dò ý kiến và tên Saigon Business District về chót thì bà Madison chối phăng là bà không có phát biểu như thế trong một cuộc họp báo tại lầu 18 toà thị chính San Jose . Một nghị viên nói láo một cách thẳng thừng là điều không thể chấp nhận được. Trong thời gian trước khi có kết quả cuộc thăm dò, bà Madison đã chuẩn bị cho âm mưu nhất định chống đối tên Little Saigon tới cùng, bằng cách liên lạc với một nhóm các cá nhân sinh hoạt cộng đồng mượn danh nghiã của các hội đoàn hay tổ chức của họ viết văn thư cho thành phố ủng hộ tên New Saigon. Văn thư này có mang chữ ký của 15 vị, phần đông nói là đại diện cho các hội đồng hương. Sau này mới được biết rằng đa số các vị này có những sự liên hệ mật thiết về quyền lợi thương mãi với bà nghị viên Madison Nguyễn. Họ có những đất đai, tài sản cũng như cơ sở thương mãi ở trong khu vực 7 của bà và muốn nhờ bà che chở ủng hộ họ. Ngoài ra, một số vì bị tuyên truyền sai lạc như hiền tài Nguyễn Thanh Liêm do BS Nguyễn Xuân Ngãi móc nối khiến ông Liêm bày tỏ sự tức giận và cấp thời rút tên khỏi văn thư. Đến độ có trường hợp chỉ một cá nhân như ông Hoàng Thưởng cũng kể là một hội đoàn. Ngay những vị nói là đại diện cho hội đồng hương cuả họ cũng bị chính các thành viên lên tiếng tố cáo lạm dụng danh nghiã. Mục đích cuả nghị viên Madison chẳng qua là để đánh lừa thành phố rằng trong cộng đồng có sự chia rẽ và không thống nhất trong mong muốn thành phố chọn danh xưng Little Saigon. Tại cuộc họp báo chớp nhoáng ngày 15 tháng 11 trước tiền đình thành phố, năm thành viên trong hội đồng thành phố mà đầu têu là thị trưởng Chuck Reed, người luôn sát cánh với bà Madison trong mọi cuộc chống đối tên Little Saigon, cho biết là họ quyết định ủng hộ tên Saigon Business District, vì theo họ nghị viên Madison đã “khôn khéo” chọn lựa một danh xưng “dung hòa” giữa hai khuynh hướng ủng hộ tên Little Saigon và New Saigon.

Trong hai buổi điều trần tối ngày 20 tháng 11 năm 2007 và tối ngày 4 tháng 3 năm 2008, hàng ngàn đồng hương không quản ngại thời tiết lạnh lẽo đã đổ xô ra toà thị chính để nói lên nguyện vọng ủng hộ cho tên Little Saigon, vì mọi người đều nghĩ rằng danh xưng này nói lên căn cước của người quốc gia tị nạn cộng sản.

Tại buổi điều trần đầu tiên ngày 20 tháng 11, bà Madison với nụ cười ngạo mạn đã bỏ qua ngoài tai tất cả những lời tha thiết của cư dân mong muốn tên Little Saigon được chọn. Sau suốt cả đêm dài và tuyệt đại đa số mấy trăm đồng hương cùng đồng nhất phát biểu lời ủng hộ cho tên Little Saigon, hội đồng thành phố đã bầu chống danh xưng này với tỷ số 8-3 và thông qua quyết nghị đặt tên khu vực thương mãi là Saigon Business District, mặc dù tên này vừa đứng chót trong bản thăm dò ý kiến cũng như đã có hơn 90% cư dân ủng hộ tên Little Saigon trong các cuộc thăm dò khác. Ngoài ra, cũng có hơn 2,000 đồng hương ký thỉnh nguyện thư ủng hộ tên Little Saigon. Ngoài 3 nghị viên lên tiếng ủng hộ, các vị khác đều giải thích sự chống đối của họ rằng nghị viên Madison là người trách nhiệm cho khu vực 7 và họ nghĩ rằng họ nên ủng hộ quyết định của bà ấy. Nghị viên Madison cũng dùng cộng đồng khác để chống đối nguyện vọng của đại đa số người Việt. Với chủ mưu từ trước, bà Madison đã vận động một số cá nhân từ các cộng đồng khác cũng như một hội thương mãi của người Mễ phát biểu chống đối tên Little Saigon. Sau này chúng tôi mới được biết qua ông Frank Chavez, một thành viên của hội này và hiện là ứng cử viên giám sát viên quận hạt Santa Clara khu vực 2, cho biết rằng lúc đầu hội của ông đã bầu cho danh xưng Little Saigon, nhưng sau đó mấy ngày ông được hội gọi họp lại để bầu cho tên Saigon Business District do sự vận động của nghị viên Madison dùng ảnh hưởng của bà ta trên các hội viên của hội. Cũng thời gian sau đó ông Forrest Williams một nghị viên thuộc nhóm chống đối Little Saigon, tình cờ trong một cuộc phỏng vấn trên đài truyền hình Việt Nam , đã buột miêng khai ra ông ta đã nói với bà Madison rằng ông ta ủng hộ bất cứ tên gì mà bà ta muốn. Điều này chứng tỏ là nghị viên Madison đã vận động đa số các nghị viên trước khi có buổi điều trần và như vậy vi phạm đạo luật Brown Act của tiểu bang California cấm đoán các vị dân cử không được vận động ngầm các vị dân cử khác có trước đa số phiếu ủng hộ cho họ. Cũng trong một cuộc phỏng vấn của đài truyền hình Việt Nam, nghị viên Madison đã nói những lời miệt thị để đời cho các đồng hương ghi nhớ, rằng là những người đến toà thị chính đêm 20 tháng 11 để nói lên tiếng nói của họ là những kẻ có nhiều thời giờ rảnh rỗi, còn bà ta phải đại diện cho những người làm hai ba job bận rộn không đến thành phố để nói lên tiếng nói của mình. Không một vị dân cử nào có thể viện cớ binh vực cho những người không quan tâm tranh đấu cho nguyện vọng của họ. Cũng như bổn phận công dân là phải tham gia tiến trình dân chủ bằng lá phiếu của mình. Không ai có thể nói là “ông tổng thống Bush không thể đại diên cho tôi vì tôi không bầu cho ông ấy”. Lời phát biểu trên đây là một sỉ nhục cho các đồng hương đã lặn lội không ngại khí hậu giá buốt và nhiều người đã phải xin hãng xưởng về sớm để tham dự buổi điều trần mà bị bà Madison hàm ý rằng họ là những kẻ thất nghiệp có nhiều thời giờ rảnh rỗi! Bà có nhớ rằng bà chính là người đang rảnh rỗi chưa có việc làm thì vớ phải chức vụ béo bở nhờ những người mà bà mạ lị là những kẻ đang thất nghiệp không?

Tuy luật sư thành phố chối cãi việc thành phố vi phạm đạo luật Brown Act, nhưng có thể để tránh rắc rối trường hợp cộng đồng nhất định thưa kiện thành phố và tìm mọi cách đưa ra ánh sáng pháp luật sự vi phạm này, ông đã khuyến cáo hội đồng thành phố hủy bỏ quyết định ngày 20 tháng 11 năm 2007. Hiện tại thành phố vẫn muốn dấu diếm không hợp tác trong nỗ lực của cộng đồng muốn đưa ra ánh sáng sự việc vi phạm đạo luật Brown Act qua nhà đạo diễn Madison Nguyễn bằng cách gây khó khăn cho sự yêu cầu của cộng đồng cung cấp tất cả tài liệu email qua về giưã các nghị viên và nhân viên thành phố liên quan đến vụ Little Saigon. Tiếp theo đó xảy ra một cuộc họp báo để nghị viên Madison và thị trưởng Chuck Reed loan báo một xảo thuật mới để giết chết tên Little Saigon bằng cách đề nghị đưa danh xưng này ra cho toàn cư dân thành phố bầu. Họ thừa biết rằng khi đưa tên Little Saigon ra cho toàn thành phố bầu, cư dân sẽ không bao giờ ủng hộ cho việc đặt tên này. Như vậy họ muốn nhờ bàn tay cử tri thành phố giết hẳn danh xưng Little Saigon một cách vĩnh viễn để cộng đồng chúng ta không cơ hội nào tranh đấu nữa. Đây là một âm mưu hết sức thâm độc được nhào nặn bởi nghị viên Madison Nguyễn và thị trưởng Chuck Reed. Nhưng trời bất dung gian, vì việc đưa ra cho cả thành phố bầu cử tốn phí hàng triệu Mỹ kim khác với ước tính của họ lúc ban đầu và vì ngân sách thành phố đang bị thâm thủng trầm trọng nên họ biết rằng hội đồng cũng như cư dân thành phố sẽ mạnh mẽ phản đối, cho nên đề nghị này đã được thu hồi. Thất bại kế này bày trò khác. Lần này họ quyết liệt hơn trong vấn đề chống đối tên Little Saigon: Cả hai đưa ra đề nghị rút quyết định không đặt tên Saigon Business District và không đặt tên nào nữa cho khu thương mãi Việt Nam .. Họ không còn giữ ý định ngụy tạo lúc ban đầu là thành phố muốn vinh danh những sự đóng góp đáng kể cho thành phố của người Việt nên mới cho một khu vực dành riêng cho cộng đồng đặt tên. Điều khôi hài nhất là cộng đồng phải chọn cái tên mà họ muốn áp đặt và không chấp nhận một tên nào khác.. Sự thật là trong giai đoạn vừa qua, cộng đồng chưa hề đòi hỏi thành phố đặt tên cho khu vực thương mãi của người Việt này mà khới thủy là do “thiện ý” cuả thành phố! Do đó, trong cuộc điều trần tối ngày 4 tháng 3 năm 2008 kéo dài tới hai giờ sáng và với số đồng hương gần 2,000 người tham gia đông đảo hơn buổi điều trần lần trước và tất cả đồng lòng cùng nói lên tiếng nói ủng hộ cho Little Saigon, hội đồng thành phố đã phê chuẩn đề nghị ngưng đặt tên vô hạn định cho khu thương mãi trên đường Story Rd. Lần này có thêm sự ủng hộ của ông phó thị trưởng Dave Cortese cho tên Little Saigon, nên kết quả cuộc bầu phiếu là 7-4 quyết định theo đề nghị của nghị viên Madison Nguyễn và thị truởng Chuck Reed đã chủ trương. Lịch sử thành phố San Jose chưa bao giờ chứng kiến hai cuộc điều trần có đông đảo người tham dự như thế mà rút cuộc đã không thèm đếm xỉa gì đến nguyện vọng của họ.. Đây là một quyết định hết sức phi dân chủ ngoài sức tưởng tượng. Điều hết sức thông thường trong chính trị Hoa Kỳ và các nước dân chủ là nguời dân cử do dân chọn lựa thường luôn đứng về phiá các cử tri đã bầu họ ra. Hai thí dụ điển hình nhất là hai vị nữ dân biểu liên bang Zoe Lofgren ở Bắc California và ở Nam California là Loretta Sanchez. Họ luôn luôn úng hộ cộng đồng người Việt trong vấn đề tranh đấu cho tự do dân chủ tại Việt Nam theo như mong ước của cộng đồng người Việt tị nạn. Do đó mà trước đây cá nhân tôi đã từng viết bài “người Việt có nên bầu cho người Việt không?”. Đây là quốc gia Hoa Kỳ gồm đủ mọi chủng tộc, chúng ta không thể kỳ thị một ai. Tuy nhiên, nếu ứng viên gốc Việt cũng có khả năng không khác xa các ứng viên khác, chúng ta nên có một chút tình cảm đồng hương. Điều căn bản tiên quyết là họ phải có đầy đủ khả năng chu toàn nhiệm vụ được giao phó. Và như tôi đã nói trên đây, phải xem xét quá trình phục vụ cộng đồng của họ để khi họ được bầu họ không trở lại phản bội các cử tri đã bầu họ ra. Đây là một bài học đích đáng cho các cử tri người Việt cho những cuộc bầu cử trong tương lai.

Vấn đề đang sôi bỏng trong cộng đồng người Việt tị nạn San Jose và đặc biệt cho cử tri gốc Việt trong khu vực 7 là có nên bãi nhiệm bà Madison Nguyễn hay không? Nhiều người không theo dõi sát các sự việc xảy ra trong hơn cả năm qua chỉ thấy mặt ngoài là bà nghị viên Madison không được cộng đồng người Việt ủng hộ chỉ vì bà không chịu theo ước muốn của cử tri người Việt như bà đang cố gắng đi khắp nơi để tuyên truyền như vậy, và cho tới lúc này bà vẫn giữ lập luận rằng những người tranh đấu cho tên Little Saigon là một nhóm nhỏ thiểu số trong cộng đồng. Nhưng sự thật không đơn giản như thế: Các nguyên nhân sâu xa tại sao bà nghị viên Madison nhất định chống đối tên Little Saigon mới là điều quan trọng. Qua sự quyết liệt chống đối này, cộng đồng người Việt tị nạn đã nhìn thấy rõ bộ mặt thật của bà Madison là chỉ phục vụ cho quyền lợi cá nhân phe nhóm. Sự việc bà không ngần ngại dùng mọi thủ đoạn lừa đảo, láo lường, đổi trắng thay đen mới là điều đáng để cho các cử tri đã bầu ra bà phải tìm cách bãi nhiệm bà ấy. Nghị viên Madison đã vi phạm trầm trọng sự liêm chính và trong sạch cần có của một vị dân cử và cộng đồng cùng cử tri người Việt nói riêng cũng như cử tri các cộng đồng khác nói chung không còn có thể tin tưởng vào bà Madison nữa và chỉ còn cách duy nhất là bãi nhiệm bà để chọn một người đại diện khác xứng đáng thay thế cho bà trong chức vụ nghị viên. Không cử tri nào có thể chấp nhận người do họ bầu ra sau đó quay lưng phản bội và cay đắng hơn nưã là khinh thường miệt thị họ vì động lực chính là tư lợi cá nhân.

Ngày 3 tháng 5 năm 2008
TS Lê Hữu Phú

http://blog.360.yahoo.com/blog-SirnmGc7dK4PJ7elPebp_Nrpv9AR

Tuesday, May 6, 2008

Letter of Mr. John Zamora

Mon, 05 May 2008 21:48:47 -0400

I am a Latino, and I got involved because I belive that the voice of the majority was being disrespectfully and unethically ignored.

The positive reasons to name the district Little Saigon totally outweighed the benefit to the community as a whole then any other name. I didn't see the Vietnam War and the communist overtone as loose baggage, it was a time in Americas history where, like South Vietnam lost the lives of our love ones and later betrayed by the communist on a cease fire agreement that ended in the massacre of hundreds of thousand innocent Vietnamese men, women and children, land, freedom, and democracy was lost. How can the young American Vietnamese not understand and respect the actions of their parents and Grandparents. In America democracy, respect and integrity for everyone equally are prerequisite requirements expected of a public servant like Madison Nguyen. This of course reflects on and rightfully so on any council person who supports this shameful, arrogant selfish tactics that embarrassed all the citizens of San Jose. I was proud to be part of your first group that stood up for equal rights and democracy. I was informed and so was the City Council by a former president of the Story Road business Association that Madison Nguyen solicit the existing president to change a vote that supported the name Little Saigon and also lobbied the Silicon Hispanic Chamber to support the name Saigon over Little Saigon and adding all the other negative actions by her I felt it was my right to support the name Little saigon. I am not a vindictive person and sometimes a simple I am sorry, I made a Mistake, I was wrong is enough, I have seen the city council attack former colleagues and remove them from office for a lot less even after they appoligies. I know that they will say nothing has been proven that Madison Nguyen has done anything wrong so we support her. My answer to that is everyone is a little guilty, and that brings us back to your recall, if the Mayor and City council can't keep themselves accountable then its up to the community who put them in office.

Let me end by saying this Madison Nguyen has created this unfortunate situation and the Vietnamese community young and old should be commended for what they are doing.

Democracy was not won nor will it continue to exist by a passive or silent community, it is people like you and your parents and all those who stood up for your rights and mine that makes America proud and free.

Thank you for allowing me to be part of your honorable group and I feel that Madison still has time to change but it has always been her choice not to.

John Zamora
capitoldg@aol.com

Monday, May 5, 2008

John Vu: To Recall or Not Recall Madison Nguyen?

To Recall or Not Recall Madison Nguyen?

John Vu

The wheel is in motion with the recall intention submitted by a group of Vietnamese-Americans belonging to a so called generation 1.5x. This is a generation that grew up in the US and carries neither memories nor the baggage of the Vietnam War. This is a stark contrast to the Little Saigon movement that was spearheaded by a much older generation of men and women who left Vietnam as refugees looking for freedom and a better future for their children.

I wrote an article at the beginning of the struggle for Little Saigon questioning the logic and concerning about undesired consequences of the recall promoting by the San Jose Voters for Democracy.

What at stakes will forever change the political paradigm of the Vietnamese-American community in San Jose . And if the recall is successful, it will also mark a new political chapter in San Jose city itself.

The Sentiment

Except for a group of Nguyen's supporters whom already has been discredited for their political ploy, there is no doubt in the Vietnamese-American community why councilmember Madison Nguyen has to be recalled. To the community, their single minded action is to remove an elected official who lied to protect her quid pro quo favor to a special interest group and who purportedly divided the community with her political tactics. Whether they can gather enough signatures is remained to be seen.

The group website www.recallmadison.net lists a historical backdrop of the long simmering conflict between Nguyen and the community at large. Even though the barrage of accusation is overstated and overboard, there seems to be a powerful sentiment that she has not lived up to the ethical standard expected of an elected official.

Accountability

From the community's perspective, the community leaders were lied to by Nguyen when asked about the naming. She told them it was a done deal and that the name chosen by the council was Vietnam Town Business District. She lied to the Mercury News when asked whether she had supported the naming of the area as Vietnam Town Business District ('Councilwoman Nguyen in the middle of Saigon debate", August 22, 2007). Subsequently, she also lied to a KQED reporter when she denied her involvement of naming the area Vietnam Town Business District.

Records obtained through Freedom of Information Act showed that in early 2007, she secretly agreed to name the area Vietnam Town Business District at the behest of the Tang Lap, the wealthy developer who was also her biggest financial supporter.

According to Nguyen, the whole ordeal of naming the area not Little Saigon but Vietnam Town Business District from the beginning was well aware by Mayor Chuck Reed. The mayor's staff including his senior person on economic development was involved in the process of naming the area Vietnam Town Business District. E-mail obtained thru RDA showed that Tang Lap worked with Nguyen directly as well as with city deputy manager, RDA senior directors and even an RDA senior graphic designer. And per Nguyen again even though and agreement was reached with Tang Lap, the deal was stopped by the city attorney and RDA when Tang Lap offered to pay for the cost of the monument and banners. From her perspective, it was a moot point since the deal was terminated by the city attorney for fear of ethic violation.

The Brown Act & Perception

There are many turning points of Little Saigon but the defining one has to be with councilman Forrest Williams explaining how Nguyen asked him for his support.

Any San Jose politician lived through the scandalous Gonzales administration knows that the threshold for Brown Act violation is very low. It was designed to prevent backdoor dealing by elected officials before a public outcome.

The stunning disclose on television forced the council to rescind their previous vote against Little Saigon. This of course fueled more anger and now a complete distrust of Nguyen and her office. It did not help when her ardent supporter, Henry Lee, caused an uproar by forged a list of signatures of people and claimed it to be of business people against Little Saigon.

Widely circulated in the community is the perception of Nguyen violating ethic rules of unbecoming an elected official with her backdoor dealing and her Brown Act violation. Also there are now rumors of her accepting gifts and donations without properly reporting it in the past two years. Unless there is concrete evidence, it is clearly a political ploy by the community to bring back the specter of Terry Gregory who was forced to step down by knowingly accepting a case of expensive wine.

Realpolitik

The political reality is that Nguyen's reputation has been damaged by her ethics and her divisiveness. The realpolitik of the recall is whether she possesses the ethics required to hold office.

Unlike the generation of their parents, the recall group is made up of professional people who grew up and educated in the US . In the past, they mostly stood by the parents and the older generation in silent and rarely expressed their opinions mainly because they did not have a cause of their own. Now, as they become successful and themselves doting with young children, they have found a political cause that will likely mark their generation's political coming-out. This generation is less-burden by the anti-communist politics and their views are mainstream and practical. Their expectation of local political leaders is to be ethical and representing the people and not special interest groups.

The recall will no doubt either unite or divide the community. There will be people like Henry Le on both sides of the issue with their deceptive tactics to create further turmoils and false impressions. At the end of the day, despite all the posturing and rhetoric of the supporters of Nguyen and those opposed her, the recall effort will be determined by the silent majority. This is the majority that Nguyen and Reed often referred to in their argument against Little Saigon.

More than a decade ago, a councilmember was recalled from office just because of her behavior. Nguyen when proposed to have the Little Saigon on ballot for a public vote said:" Many people believe in democracy and so this is democracy at its best". Nguyen deserves to have the same opportunity to clear her reputation and justify herself by allowing the silent majority to speak.

Sunday, May 4, 2008

THÔNG BÁO: Ngày “Chào Mừng Little Saigon-San Jose”



Thứ Bảy, ngày 3 tháng 5 năm 2008
THÔNG BÁO: Ngày “Chào Mừng Little Saigon-San Jose”
--------------------------------------------------
• Ban Tổ Chức


Ngày “Chào Mừng Little Saigon-San Jose”

THÔNG BÁO



San Jose, ngày 3 tháng 5 năm 2008

Kính thưa:

- Quý vị lãnh đạo tinh thần,
- Quý tổ chức, hội đoàn,
- Quý cơ quan truyền thông báo chí,
- Quý vị mạnh thường quân,
- và Quý đồng hương.

Như quý vị đã rõ, sau nhiều tháng trời dầm mưa dãi nắng, kiên trì tranh đấu, sau cùng cộng đồng Việt Nam tại Bắc Cali đã đạt được thành công tốt đẹp qua việc Hội đồng thành phố San Jose từ Thị trưởng Chuck Reed cho đến tất cả các nghị viên tham dự phiên họp hôm 25-3-2008 đã đồng loạt thông qua quyết nghị chấp thuận cho cộng đồng chúng ta được sử dụng danh xưng “Welcome to Little Saigon in San Jose” trên các tấm phướn (banner), bảng hiệu, hay cổng chào, là điều mà trước đây đa số trong họ luôn luôn bài bác.

Thắng lợi này là do công sức của tất cả mọi giới, mọi người trong cộng đồng, những người yêu chuộng danh xưng đầy chính nghĩa “Little Saigon” tích cực góp phần.

Để bày tỏ niềm vui chung này, Phong Trào Cử Tri San Jose Đòi Dân Chủ sẽ phối hợp với các tổ chức hội đoàn tại Bắc Cali để tổ chức “Ngày Chào Mừng Little Saigon tại San Jose”.

Vào lúc: 3 giờ chiều Chủ Nhật 18-5-2008
Tại Tiền đình tòa thị chính San Jose.
200 E Santa Clara Street, San Jose



Đây là nơi đã diễn ra cuộc tranh đấu, cũng là nơi đã diễn ra cuộc biểu dương vĩ đại nhất trong lịch sử tranh đấu tại Bắc Cali với gần 10,000 đồng hương tham dự trong ngày 2 tháng 3 vừa qua.

Đây cũng là dịp chúng ta bày tỏ lòng cảm tạ của cộng đồng đối với việc Hội đồng Thành phố San Jose đã lắng nghe và chấp thuận nguyện vọng chính đáng của chúng ta, cũng như gửi lời tri ân đến với những ai đã sát cánh, giúp đỡ cộng đồng chúng ta trong cuộc tranh đấu gian khổ vừa qua.

Chương trình văn nghệ “Chào Mừng Little Saigon tại San Jose” sẽ rất ý nghĩa và phong phú với các tiếng hát đấu tranh hàng đầu như ca nhạc sĩ Nguyệt Ánh, Việt Dzũng và Phong trào Hưng Ca VN cùng các tiếng hát được mọi người ưa thích như Ca sĩ Thanh Lan, Mỹ Lan và bé Trần Thiện Anh Chí, Khả Tú, Hà Cẩm Tú, Hạ Vân, Lê Huy Phong, Nguyễn Đức Bông, Dương Vỹ Toàn. Đặc biệt Đài truyền SBTN sẽ bảo trợ nữ ca sĩ lừng danh nổi tiếng với những tác phẩm về lính Mai Lệ Huyền. Ban nhạc Tâm Lý Chiến Little Saigon cùng với hệ thống âm thanh cực mạnh, sẽ đem lại cho quý đồng hương một ngày vui đầy ý nghĩa khó quên.

Ban tổ chức xin tha thiết kêu gọi quý vị mạnh thường quân, thương gia, nghiệp chủ trong cộng đồng hãy rộng lòng bảo trợ để chúng tôi có đủ phương tiện thực hiện Ngày Chào Mừng Little Saigon tại San Jose thật quy mô và hoàn toàn miễn phí.

Phương danh và các bảo trợ của quý vị sẽ được phổ biến rộng rãi trên các phương tiện truyền thông và tại buổi văn nghệ Chào Mừng Little Saigon – San Jose.

Xin hãy đến để bày tỏ niềm tự hào của cộng đồng chúng ta

Xin hãy đến để chung vui và ghi nhớ ngày dân chủ và danh dự của cộng đồng đã được phục hồi.

Xin hãy rủ nhau đến thật đông đủ

“Ngày Chào Mừng Little Saigon tại San Jose”
Vào lúc 3 giờ chiều Chủ Nhật ngày 18-5-2008
Tại tiền đình Tòa thị chính San Jose.


Mọi chi phiếu ủng hộ xin ghi:
Little Saigon-San Jose Foundation.
và gửi về : 1765 Landess Ave. #228
Milpitas, CA, 95035


Trân trọng kính mời.

Trưởng Ban Tổ Chức:

Đỗ Hùng
(408) 679-8902
Phát ngôn viên
Phong Trào Cử Tri SJ Đòi Dân Chủ

Ban cố vấn:
- Ô. Nguyễn Ngọc Tiên
- GS Nguyễn Xuân Vinh

Phó Trưởng Ban Tổ chức:
Ô. Lương Văn Ngọ (408) 207-6801
Ô. Cao Hiền (408) 568-9936

Ban điều hợp:
Ô. Huỳnh Lương Thiện (415) 720-5247
Ô. Lê Văn Chính (510) 207-6920.

Ban vận động:
Ô. Phạm Hữu Sơn (408) 858-7816, Ô. Đỗ Văn Trảng (408) 829-8959, Ô. Nguyễn Mộng Hùng (408) 226-5518, BS Nguyễn Trọng Nhi, BS Phạm Đức Vượng, Ô. Nguyễn Vũ Trụ.. Ô. Võ Đại, Ô. Lê Hữu Phú, Ô. Nguyễn Minh Huy, Bà Cao Thị Tình, Bà Amy Dương, Bà Mary Triều Lê.

Ban Truyền Thông:
Ô. Nguyễn Châu (Saigon Nhỏ); Ô. Nguyễn Vạn Bình (Ý Dân), Ô. Hạnh Dương (Việt Báo), Ô. Trường Kỳ (Tiếng Dân), Ô. Phan V. Hòa (Saigon USA), Ô. Huỳnh Hớn (Đài VNAM), Ô. Nghê Lữ (Newland TV), Bà Hạnh Giao (San Jose có gì lạ), Ô. Trần Lợi (VietVungVinh.com), Radio Bolsa,

Ban Trang Trí:
Hội Bình Điền, Ô. Lê Văn Ý, Ô. Huỳnh Phong.

Ban Kỹ Thuật:
Âm thanh: Bùi Nghiệp Nguyễn Tuấn.
Design: Lê Cường, MyLoi Design

Ban Tài chánh:
Hội Phụ Nữ VN Hải ngoại, Hội Lâm Viên , chị Hoàng Lan, chị Kim Anh, chị Cao Minh, Ô. Hoàng Kính.

http://www.vietvungvinh.com/Portal.asp?goto=VietNam/2008/20080503_08.htm