Friday, March 6, 2009

Cám ơn người, cám ơn đời !...


Thứ Năm, ngày 5 tháng 3 năm 20099
Cám ơn người, cám ơn đời !... • Đặng thiên Sơn

Cám ơn người, cám ơn đời !...

• Đặng thiên Sơn

Qua kết quả bầu cử bãi nhiệm ngày 3/3/09, với No Recall chiếm tỷ lệ 55.39% và Yes Recall chiếm tỷ lệ 44.61%, đã làm cho NỀN DÂN CHỦ Thành Phố San Jose, thành phố lớn thứ 10 của nước Mỹ dưới sự lãnh đạo của Chuck Reed, đã bị ô uế vào đêm 20/11/07, nay lại càng lún sâu hơn vào bùn nhơ một cách tai hại. Kết quả trái ngược ngoài sức tưởng tượng này, khiến người ta mường tượng đến sự thiếu trong sạch của cuộc bầu cử bãi nhiệm mà đối tượng là bà “nghị viên cưng” của “ông thị trưởng áo dài khăn đống ”.

Nhìn vào thực tế qua máy điện toán, nhìn vào những con số trên màn ảnh truyền hình với phiếu bầu NO nhiều hơn bầu YES, đã cho thấy mọi cố gắng của phía muốn bãi nhiệm bà nghị viên bất xứng tại khu vực 7, không đem đến kết quả mong muốn. Nhưng, ở khía cạnh khách quan khi nhớ lại những con số 5 ngàn, 7 ngàn chữ ký mà UBBN đã xin được. Và nhìn vào hình ảnh hàng ngàn người tham dự trong những buổi gây quỹ của UBBN, đem so với con số 127 chữ ký chống bãi nhiệm và những buổi gây quỹ của bà Madison với số người tham dự lèo tèo, đã nói lên sự bất thường khi kết quả thắng cử nghiêng về phía No Recall.

Gần một năm qua, từ tháng 5/2008. Sau lời tuyên bố công khai sẽ “vùi dập” bãi nhiệm của thị trưởng Chuck Reed tại quán cà phê Paloma. UBBN nói riêng và Cộng đồng người Việt tỵ nạn cộng sản nói chung, đã biết chắc sẽ phải chiến đấu trong một “trận chiến” không cân sức, đã biết chắc sẽ phải đối đầu với một hệ thống quyền lực bất chấp thủ đoạn. Thế lực ở đây là cả nguồn máy chính quyền đang do Chuck Reed cầm đầu. Thế lực ở đây là cả hệ thống đảng Dân chủ tại quận hạt Santa Clara. Thế lực ở đây là cả hệ thống Công đoàn Lao động vùng Nam Vịnh và thế lực ở đây là hệ thống tài phiệt kếch sù của thế lực đỏ, thế lực đen đứng sau lưng nhóm No Recall. Tóm lại, đây là một “trận chiến” không cân sức của một cộng đồng thiểu số non trẻ, không tiền bạc đã vì LẼ PHẢI, vì CÔNG BẰNG mà can đảm đứng lên đương đầu với TÀI QUYỀN và CƯỜNG QUYỀN.

Cộng đồng người Việt tỵ nạn cộng sản đã không thành công trong cuộc bầu cử bãi nhiệm ngày 3/3/2009, nhưng với hơn 44% cử tri không còn tin tưởng và muốn bãi nhiệm, bà Madison sẽ làm gì để lấy lại được niềm tin của 5,237 cử tri? Một Nghị viên đắc cử với tỷ lệ hơn 56% số phiếu khác hẳn với một Nghị viên bị trên 44% cử tri BẤT TÍN NHIỆM. Bà Madison có còn được họ tin tưởng và cộng tác trong vai trò đại diện cho họ hay không? Hay từ nay bà chỉ là kẻ đại diện cho những người Mỹ , người Mễ đang bu quanh bà. Đây là những người ngoại quốc, là những kẻ đã đòi thoi vào mặt cử tri khu vực 7, là những kẻ đã bảo CĐVN là côn đồ, là những kẻ đã nói cộng đồng VN là dân thiểu số ăn nhờ, ở đậu hãy xéo đi. Chẳng lẽ bà Madison là một người thuộc cộng đồng đa số hay sao? Như vậy, tới giờ phút này, điều chúng ta có thể khẳng định với 5,237 phiếu bất tín nhiệm, bà nghị viên Madison không còn là niềm tự hào của người Việt hải ngoại, không còn là đại diện cho người Việt tại khu vực 7 nói riêng, và Cộng đồng người Việt tỵ nạn tại San Jose nó chung, mà bà ta là nỗi nhục của một một sự bầu bán lầm lẫn trong quá khứ.

Khi mạnh dạn đứng ra đối đầu với thị trưởng Chuck Reed, với bà nghị viên Madison “ăn cháo đái bát”, cộng đồng người Việt quốc gia chân chính, đã chấp nhận tình huống “châu chấu đá xe”. Điều này UBBN đã nhắc đi nhắc lại nhiều lần. Tuy nhiên, ai cũng thấy đây là một cuộc đối đầu cần thiết mà một cộng đồng tự trọng “không được phép tránh né”. Hôm nay chúng ta thua, nhưng chúng ta đã làm gương cho thế hệ trẻ, chúng ta đã cáo tri với tổ tiên, với trời đất rằng đã diễn đạt được tinh thần Bi - Trí - Dũng của một dân tộc có mấy ngàn năm văn hiến.

Tuy kết quả bãi nhiệm không đạt được như mong muốn, nhưng Cộng đồng người Việt San Jose có thể vỗ ngực tự hào rằng, đã dám chấp nhận đối đầu với một địch thủ không ngang sức, và đã hiên ngang vượt qua được những thách đố cam go, để nói lên sự kiên cường, bất khuất của dân tộc Việt Nam. Điều này đã trở thành bài học đầy ý nghĩa về ý chí, về tình người, về lòng quả cảm và sự đoàn kết của người Việt tha hương cho thế hệ mai sau.

Xin cám ơn luật sư Đỗ Văn Quang Minh, người đã bắn phát súng thần công đầu tiên vào thành trì thối nát, bất công của thành phố vào rạng sáng ngày 21 tháng 11 năm 2007. Đây là phát súng bắn ra từ lương tri của con người có đạo đức biết trọng liêm sỉ, danh dự. Giá trị của phát súng là đã tạo được niềm tin, đã thúc đẩy được lòng quả cảm của mỗi cá nhân khi đối đầu trước thế lực tà đạo của chính quyền Chuck Reed.

Xin cám ơn Thomas Nguyễn, Lê Lộc, Hồ Vũ, Lưu Phương, Mỹ Phương, Daley Nguyễn, Bảo Anh… và những bạn bè trong cả trăm thành viên UBBN mà tôi không thể kể tên ra hết. Đây là những thành viên ưu tú của cộng đồng. Là những chiến sĩ đấu tranh cho danh dự, cho lẽ phải, cho dân chủ, đã không rời tấm thẻ bài UBBN trên ngực áo trong mấy tháng trường ngày đêm lặn lội xuống đường xin chữ ký, gọi điện thoại, vận động bãi nhiệm bà nghị viên Madison bất xứng.

Xin cám ơn những cơ quan truyền thông như Việt Nam Nhật Báo của ông bà tiến sĩ Nguyễn thiện Căn - Quỳnh Thi và phóng viên Nghệ Lữ, báo Tiếng Dân và TiengdanMedia.com của các ông Nguyễn thiếu Nhẫn - Kiêm Ái - Trường Kỳ - Lê Cường, báo Sàigòn USA của luật sư Nguyễn Tâm - ký giả Du Phong, báo Ý Dân của ông bà Nguyễn vạn Bình - Mã phương Liễu, báo Mõ SF của Ông Huỳnh Lương Thiện và chương trình phát thanh Bolsa 1430, đài phát thanh Việtnam AM 1430 của ông Huỳnh Hớn, đài phát thanh Việtnam Bắc Cali 1500 của cô Hạ Vân, chương trình phát thanh San Jose Có Gì Lạ của ông bà Nguyễn hữu Thuận - Hạnh Giao, mạng lưới toàn cầu Take2tango của ông Thế Phương, mạng lưới toàn cầu Việt Vùng Vịnh của ông Trần Lợi, mạng lưới toàn cầu Việtland của Nguyễn thị Sông Hậu, Diễn Đàn Phố Nắng của bác sĩ Nguyễn Hoàng tận bên Úc Châu, đã không ngại giờ giấc để mang những hình ảnh, tiếng nói chính nghĩa vang xa khắp mọi nơi.

Xin cám ơn đời đã cho CĐVN San Jose tình đồng hương nồng ấm của những người tỵ nạn chân chính từ các cộng đồng người Việt khắp năm châu nói chung và nhất là những người có mặt trong những tháng ngày qua. Đây là những tình cảm vừa thân thiết vừa xa lạ, nhưng lại vô cùng gần gũi khi chia nhau những viên kẹo ho, miếng bánh mì khô cứng, những chai nước lã ngọt ngào trong suốt 27 ngày đêm tuyệt thực của Lý Tống, của ban nhạc tâm lý chiến Little Saigon của Nguyễn Tuấn, Bùi Nghiệp ... Và những ngày nắng, mưa, gió, lạnh của thứ Ba Đen khi cùng nhau đấu tranh đòi dân chủ dưới sự điều hợp của ông Nguyễn ngọc Tiên, Chủ tịch BĐD/CĐVN/BCL và Tiến sĩ Đỗ Hùng, Phát ngôn viên của PTCTSJ Đòi Dân Chủ.

Quy luật của tạo hóa là sau cơn mưa trời lại sáng! Ngày cũ sẽ qua đi và ngày mới sẽ đến khi những tia nắng hồng ló dạng ở phương đông. Những điều tủi nhục của cộng đồng VN tại San Jose hôm nay chưa tẩy xóa được, nhưng hình ảnh một cộng đồng chống cộng đã gắn bó hơn, đã đoàn kết hơn, đã vững mạnh hơn đang thành hình rõ nét hơn bao giờ hết. Vậy thì, xin hãy gác nỗi đớn đau, ê chề qua một bên để chuẩn bị hành trình mới đối phó với nghị quyết 36 của VC. Xin đừng để bị gục ngã trước những thủ đoạn vùi dập của cường quyền và tài quyền. Xin hãy đứng dậy ngay vì một cộng đồng Việt Nam lớn mạnh trong tương lai, vì cuộc đấu tranh đòi tự do dân chủ cho Việt Nam mà toàn dân đang ngóng trông.

Cách nay 3 năm, bà Madison đã nhờ lá phiếu của cử tri người Mỹ gốc Việt để bước lên đài danh vọng. Nhưng sau khi đã lợi dụng được lá phiếu của đồng hương mình, bà ta “phủi đít, ngoảnh mặt” quay lưng với mọi người. Hành động độc ác, nhẫn tâm này của bà Madison sẽ bị quả báo.

Phật giáo có thuyết nhân quả luân hồi là “Gieo nhân nào thì được quả đó”. Như trồng cam thì được cam. Trồng dưa thì được dưa. Trồng khổ qua, trồng ớt thì sẽ được quả đắng, trái cay.

Đầu mùa, Bà Madison đã gieo HẠT ĐẮNG, HẠT CAY,
Một ngày không xa, sẽ gặt hái QUẢ ĐẮNG, TRÁI CAY.

Đặng thiên Sơn (4/3/09)

http://www.vietvungvinh.com/Portal.asp?goto=VietNam/2009/20090305_05.htm

---