Saturday, May 10, 2008

HỘI CHỨNG ẤU TRĨ NƠI NGHỊ VIÊN MADISON NGUYỄN

HỘI CHỨNG ẤU TRĨ NƠI NGHỊ VIÊN MADISON NGUYỄN



Ngày thứ Năm, 24-4-2008, báo San Jose Mercury News loan tin cộng đồng Việt Nam bắt đầu tiến trình nộp đơn bãi nhiệm nghị viên Madison Nguyễn. Ủy ban Bãi nhiệm đã chọn ngày thứ Ba để làm thủ tục pháp lý và đã chính thức nộp hồ sơ cho Phòng Văn Thư Thành Phố San José (San Jose City Clerk) với mục đích thông báo cho bà Nghị viên Madison Nguyễn biết là cộng đồng Việt Nam sẽ mở chiến dịch lấy chữ ký của cử tri khu vực 7 để đưa bà ra khỏi Hội Đồng Thành Phố San José.

Trong thư của Ủy Ban Bãi Nhiệm có đoạn viết rằng "Đã quá nhiều lần chúng tôi đã chịu đựng một cách khổ sở trước những thủ đoạn chia rẽ, nói dối và thóa mạ của bà ta" do đó, việc chính thức gửi hồ sơ bãi nhiệm này là "Để bảo đảm rằng tiếng nói của người dân đã được trình bày ra, chúng tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc bãi nhiệm bà ấy."



Vì Đâu Nên Nỗi?

Cũng cần nhắc lại là cách đây ba năm (2005), cô Madison Nguyễn đã được đa số cộng đồng người Việt ủng hộ, dồn phiếu bầu cho cô, và cô đã trở thành người phụ nữ Việt Nam đầu tiên được đắc cử vào Hội Đồng Thành phố. Trong thời gian vận động tranh cử cô Madison Nguyễn đã rất gần gũi với cộng đồng Việt Nam, đã tỏ ra hiền lành và đã hứa là sẽ bênh vực và phục vụ phúc lợi của cộng đồng Việt Nam.

Thế nhưng, đau đớn thay cho cộng đồng người Việt đã hết lòng lo cho cô! Khoảng chừng một năm sau, Nghị viên Madison Nguyễn đã có nhiều hành động lừa dối cộng đồng người Việt. Trong đó, hành động gây phẫn nộ lớn nhất là vụ "Xây Vietnam Town" trên một đoạn đường Story, thành phố San Jose.

Nghị viên Madison đã bí mật liên kết với Công Ty Phát Triễn TWN để xây một khu thương mãi lấy tên là Vietnam Town. Nói là bí mật vì dự án Vietnam Town này không được công bố cho cư dân và thương gia trong khu vực theo đúng luật lệ của thành phố. Người Việt tại San Jose và tại hải ngoại chỉ biết có dự án này, khi đọc được bản tin chúc mừng "Người Việt đã có Vietnam Town tại San Jose" trên website của đảng cộng sản Việt Nam.

Sự lạm xưng để nhập nhằng rằng "Vietnam in the heart of Vietnam Town" đã bị báo chí tố giác và Ban Đại Diện Cộng Đồng Việt Nam tại San Jose đã tìm hiểu và đã chất vấn ông Thị Trưởng, thi mới vỡ ra chuyện "Nghị viên Madison Nguyễn đã nói với Hội Đồng Thành Phố rằng cô đã thông qua cộng đồng Việt Nam rồi." Tờ Việt Nam Nhật Báo, San Jose đã phát giác và tiết lộ một loạt e-mail giữa nghị viên Madison Nguyễn và Văn Phòng Tái Phát Triển Thành Phố, trong đó có e-mail nói rằng "ông Tăng Thành Lập đã đồng ý trả hết mọi chi phí về bảng hiệu và phướng cho Vietnam Town, vậy thì có cần thiết phải thông báo cho công chúng không?

Đã có 27 cơ sở kinh doanh, thương mãi trong khu vực 7 đã nộp đơn khiếu nại tại sao việc xây dựng Vietnam Town lại không có "Public hearing" theo như luật định? (Hồ sơ lưu tại San Jose, city clerk – được trích dịch ra Việt ngữ trong bài "Vietnam Town đi về đâu" đang trên các báo San Jose và SaigonNhỏ).

Áp lực đòi công khai hóa dự án từ cộng đồng Việt Nam ngày càng nặng nề, nhất là đối với cái tên Vietnam Town. Đại đa số người Việt muốn chọn danh xưng cho Khu Thương Mãi đó là "Little Saigon". Một phong trào vận động cho danh xưng "Little Saigon" được thành hình và hoạt động rất mạnh.

Trong thế chẳng đặng đừng, để thực hiện âm mưu xây Vietnam Town của Lập Tăng, nghị viên Madison Nguyễn đã đặt ra một loạt tên gọi khác nhau cho Khu Thương Mãi trên đường Story, San Jose, nói là để vinh danh sự đóng góp của người Việt vào sự phát triển của Thành phố.

Qua các cuộc thăm dò ý kiến cư dân, cái tên "Little Saigon" đứng đầu bảng kết quả, với một đa số áp đảo. Nhưng, nghị viên Madison Nguyễn đã ngầm vận động các nghị viên trong Hội Đồng Thành Phố trước khi biểu quyết và kết quả là cái tên do cô ta đặt "Saigon Business District" được chấp thuận đêm 20-11-2007, gây một làn sóng phẫn nộ trong cộng đồng Việt Nam. Nghị viên Madison Nguyễn ngụy biện rằng "những người đến tham dự cuộc họp của Hội Đồng Thành Phố một cách đông đảo là vì họ rãnh rỗi, không có việc làm, còn cô ta thì đại diện cho những người làm hai ba "jobs" không thể đến được". Ông Thị Trưởng Chuck Reed cũng đã có lời miệt thị rằng "Họ chỉ là một thiểu số to mồm".

Với những câu nói trên, Madison Nguyễn và Chuck Reed đã xúc phạm nặng nề đến danh dự của cộng đồng người Việt, dẫn đến những cuộc biểu tình ngày thứ ba đen trước tiền đình Tòa Thị Chính và cuộc tuyệt thực đòi dân chủ và cái tên "Little Saigon" và quyết định vận động bãi nhiệm Nghị viên Madison Nguyễn vì bà ta đã phản bội lời hứa khi tranh cử, chống lại nguyện vọng thiết tha của cộng đồng, dùng mọi thủ đoạn để giết chết cái tên "Little Saigon" chỉ vì cái tên đó "mang nội dung chống cộng sản", thủ đoạn thâm độc nhất của nghị viên Madison Nguyễn là đã muốn dùng thế lực của cộng đồng người Mỹ bản xứ và các sắc dân khác (xa lạ với văn hóa Việt Nam) để chèn ép và uy hiếp cộng đồng người Mỹ gốc Việt tại San Jose. Bà đưa ra đề nghị đưa cái tên "Little Saigon" ra cho gần một triệu người cử tri toàn thành phố bỏ phiếu trong ngày Tổng Tuyển cử, dù cho việc này có phải chi tiêu hàng triệu đô-la tiền thuế của người dân!

Hồ sơ gồm 104 chữ ký của cư dân Thành phố. Văn Phòng Bầu Cử Quận Hạt Santa Clara (Santa Clara County Registrar's Office).

Cộng đồng Việt Nam tại San Jose đã kiên trì đấu tranh. Các cuốc biểu tình ôn hòa và 28 đêm ca hát quanh lều tuyệt thực của chiến sĩ Lý Tống trước tiền đình Tòa Thị Chính San Jose đã làm chấn động dư luận toàn quốc. Chuyện "Little Saigon" đã thành chuyện lớn. Nhưng điều lớn nhất về mặt nhân đạo, mà người bình thường không thể hiểu nổi, đó là việc nghị viên Madison Nguyễn và Thị Trưởng Chuck Reed vẫn không mảy may quan tâm đến sinh mệnh của một công dân và một cư dân đang kiệt sức sau 28 ngày tuyệt thực và 6 ngày tuyệt cả ẩm (không uống nước). Thị Trưởng Chuck Reed tuyên bố "ông Lý Tống là một người trưởng thành, việc tuyệt thực là do ông tự nguyện, tôi không có trách nhiệm nào cả."

Người bình thường không hiểu nổi, bởi vì hầu hết mọi người ai "thấy chết cũng muốn cứu" thế mà ông Thị Trưởng bản xứ và bà nghị viên gốc Việt lại rất dửng dưng, dường như nơi hai người này không có chút trắc ẩn nào trong lòng. Báo chí Mỹ đã nhắc nhở rằng theo Hiến Chương của Thành Phố thì vị Thị Trưởng là một lãnh tụ chính trị, ý muốn nói thái độ và cách cư xử của ông Thị Trưởng San Jose không chính trị chút nào? Báo chí Mỹ cũng ghi nhận là mấy năm vừa qua ông ta đã "rất chính trị" đối với cư dân, đặc biệt là với cộng đồng người Việt.

Ngày 24 tháng Tư, 2008, báo San Jose Mercury viết

"Madison Nguyễn đang ở cách xa Thung lũng Điện Tử 2,000 dặm, đang đàn đúm vui chơi với các viên chức dân cử trẻ tại Little Rock, tiểu bang Arkansas, thì cuộc chiến về "Little Saigon" đã trở lại ám ảnh bà ta.

"Những kẻ thù chính trị của bà nghị viên đã chính thức gửi văn thư thông báo cho Nguyễn rằng họ lên kế hoạch vận động một nỗ lực to lớn để đá bà ra khỏi nhiệm sở..."

Trong khi đang thăm viếng tiểu bang Arkansas, Nguyễn đã nghe được tin là cuộc vận động bãi nhiệm đã khởi sự. Bài báo viết tiếp:

"Qua điện thoại từ văn phòng của hội nghị Hệ thống Những Viên chức Dân Cử Trẻ (Young Elected Officials Network) tại Little Rock, bà Nguyễn nói "Thật là bất hạnh khi năng lực đang được tiêm vào nỗ lực bãi nhiệm thay vì tiêm vào công tác có ý nghĩa được chỉ đạo để cải thiện phẩm chất của đời sống cho cư dân khu vực 7. Bà ta chưa thấy tập giấy tờ bãi nhiệm.

"Đắc cử năm 2005, trong khi Nguyễn cố gắng chào hàng bằng các công tác xây dựng gia cư thích hợp và cải thiện đường phố, công viên địa phương, thì vụ "Little Saigon" dường như đã trở thành con bài chủ cắt hết mọi thứ. Năm vừa qua bà đã nằm dưới lằn đạn bởi vì không ủng hộ cái tên ấy cho một khu bán lẻ trong khu vực của bà.

"Hàng ngàn người Mỹ gốc Việt muốn cái tên ấy vì biểu tượng của nó nối kết với quê hương của họ trước khi cộng sản xâm chiếm vào năm 1975.

"Thế mà Nguyễn và đa số trong hội đồng thành phố đã hậu thuẫn cái tên "Saigon Business District" nên đã đẩy mạnh cơn phẫn nộ của cộng đồng người Mỹ gốc Việt. Dưới áp lực chính trị, và giữa những cáo buộc rằng Nguyễn đã vận động được sự ủng hộ từ đa số thành viên của hội đồng trước khi biểu quyết, việc này có thể là đã vi phạm luật tiểu bang, nên hội đồng thành phố đã hủy bỏ nghị quyết này đi.

"Trong lúc tình hình đang gay cấn, thì một người đã tình nguyện tuyệt thực cả tháng dài trước tiền đình Tòa Thị Chính, quyết nhịn ăn cho đến khi hội đồng thành phố chấp nhận cái tên "Little Saigon"

"Bối rối trước sự tê liệt của thành phố đang lôi cuốn sự chú ý của truyền thông toàn quốc, trong tháng Ba, hội đồng thành phố đành phải chấp thuận cho thiết lập những bảng hiệu "Little Saigon" do tư nhân tài trợ, nhưng lại không chính thức đặt tên cho khu vực đã đề nghị trên đường Story.

"Mặc dù hàng ngàn người đã xuống đường biểu tình trước Tòa Thị Chính trong hai cuộc biểu quyết khác nhau về vấn đề này, và đoàn người biểu tình đều đặn vào ngày Thứ Ba, trước tòa nhà này, với nhiều người gọi Nguyễn là "kẻ phản bội", bà nghị viên này vẫn nói là "những kẻ chống đối bà chỉ là một nhóm nhỏ và "không phải là toàn thể cộng đồng Việt Nam".

"Công việc mà tôi đã làm trong hai năm rưỡi vừa qua tự nó sẽ nói lên. Tôi đã làm một dự án mà một nhóm người lúc đó lại muốn bãi nhiệm tôi, thì điều đó tự nó là rất thất vọng".

"Thị Trưởng Chuck Reed cho rằng Nguyễn là người được ưa chuộng trong khu vực của bà ta không thể bị bãi nhiệm.

"Ông Reed nói "Tôi buồn là có một số người không chịu lưu ý đến lời kêu gọi hòa bình, tôi chán ngán vì một số người vẫn không chịu tiến về phía trước."



Phản ứng của nghị viên Madison Nguyễn đã bộc lộ sự bối rối và rúng động trước tin Ủy ban Bãi Nhiệm đã chính thức nộp hồ sơ. Bà Madison Nguyễn đã phản ứng một cách ấu trĩ, nghĩa là đã hành động như một đứa con nít. (childish – Infantilism).

Qua câu nói "Thật là bất hạnh khi khả năng ấy đang được tiêm vào nỗ lực bãi nhiệm thay vì tiêm vào công tác có ý nghĩa được chỉ đạo để cải thiện phẩm chất đời sống cho cư dân khu vực 7."

Thử hỏi "bất hạnh cho ai?" Ai là người làm hao tổn các khả năng cải thiện đời sống cư dân thành phố khi tất cả năng lực của Hội Đồng Thành Phố San Jose tập trung hết vào chuyện đặt một cái tên cho một khu buôn bán lẻ, ròng rã gần sáu tháng?

Tại sao Madison không dùng thời gian và trí óc để suy nghĩ các phương thức đem lại phúc lợi thay vì dùng nó để tìm ra những mưu kế gian dối, gạt lừa đa số những cử tri đã bầu bà ta lên?

Bà tưởng câu nói trên đây của bà còn có giá trị mị dân nữa hay sao? Chứng ấu trỉ đã làm cho bà nghị viên trở nên ngớ ngẩn. Thật vậy, nếu bà ta không làm điều sai trái, không phản bội lại lời hứa khi tranh cử, không tuyên bố láo lếu và hỗn xược với cộng đồng người Việt, không dối trá nhiều lần thì ai hơi đâu mà tìm cách bãi nhiệm bà.

Một người làm chính trị mà tách rời người dân, coi thường cử tri, dám lên mặt công khai miệt thị cử tri thì đâu còn xứng đáng để đại diện cho ai nữa.

Bà Madison nói "những kẻ chống đối bà chỉ là một nhóm nhỏ và "không phải là toàn thể cộng đồng Việt Nam". Với câu nói này, nghị viên Madison Nguyễn đã "chửi cha" Hội Đồng Thành Phố San José, vì trong nghị quyết chấp nhận cái tên "Little Saigon" Hội Đồng Thành Phố đã công nhận rằng "cái tên Little Saigon đã được đa số rộng khắp ủng hộ". Bà Nguyễn nói "không phải là toàn thể cộng đồng Việt Nam" đây lại là một hành vi trẻ con nữa. Thật vậy, trong các cuộc bầu cử hoặc biểu quyết làm gì mà có "toàn thể" trăm phần trăm? Tất cả đều tương đối. Trong Luật bầu cử cái gọi là đa số tuyệt đối khi có 2 phần 3 số phiếu, chứ không đòi hỏi 99 hay 100 phần trăm.

Ông Thị Trưởng buồn vì một số người không chịu ngồi yên theo lời kêu gọi hòa bình, không chịu tiến về phía trước. Nghĩ như thế là không công bằng với cộng đồng Việt Nam đấy.

Bởi vì, Phong Trào Cử Tri đòi Dân Chủ, Cộng Đồng Việt Nam Bắc California đã trả lại sự yên bình và vẻ đẹp cho Tòa Thị Chính sau khi có sự công nhận là "cái tên Little Saigon được đa số ủng hộ". Xin hỏi, làm sao Cộng đồng Việt Nam có thể ngồi yên khi bà nghị viên Madison Nguyễn vẫn ngồi trong HĐTP để tìm mưu mô và thủ đoạn đánh quật lại cộng đồng Việt?

Bà nghị viên khoe là đã làm một dự án, và cho rằng công việc của bà sẽ tự nó nói lên. Nhưng cộng đồng Việt Nam tìm hoài chẳng thấy cái Trung Tâm Cộng Đồng mà bà nghị viên đã hứa và cho biết là đã chuyển số tiền 2.8 triệu của City cấp qua cho bác sĩ Ngãi ở Vườn Truyền Thống là nơi mà hiện nay các loại cỏ được tự do mọc. Gần hai năm qua, tính từ ngày động thổ, đặt viên đá đầu tiên rầm rộ, khu Vườn Truyền Thống vẫn hoang vu, mặc dù đã phải trả cho một nhân viên điều hành quản trị (người Mỹ) hai năm lương, tốn ngót hơn $200.000.

Có lẽ, bà Madison Nguyễn, 34 tuổi đời, hai tuổi rưỡi nghị viên, đã nhận thấy rằng không còn đường để trở lại với cộng đồng Việt Nam nữa, cho nên không cần phải giữ lễ nghĩa làm gì. Ngay cả báo chí Mỹ cũng nhận định rằng "hiếu thắng và ngoan cố không thể là những tính chất của một người làm chính trị tại Hoa Kỳ, bà Madison cần ý thức rõ điều này." Chính người lãnh đạo Nghiệp Đoàn Lao Động – từng ủng hộ Madison trong cuộc tranh cử - cũng đã khuyên nên nhượng bộ cho cộng đồng Việt Nam cái tên Little Saigon, nhưng Madison nhất quyết không chịu buông cái tên Saigon Business District, dù phải hy sinh cả tương lai chính trị của mình tại thành phố San Jose.

Bà còn viết báo kể những công tác mà bà đã đem lại cho cộng đồng. Bà khoe khoang các dự án phúc lợi mà bà đã thực hiện trong hai năm qua. Bà làm như là nếu thành phố San Jose mà không có Nghị viên Madison Nguyễn thì chẳng có dự án nào cho phúc lợi của người dân cả. Đây lại thêm một thái độ ấu trĩ nữa. Bởi vì, mọi dự án và mọi công trình của Thành phố đều phải do Hội Đồng Thành Phố gồm 10 nghị viên và ông Thị Trưởng quyết định và thúc đẩy việc thi hành, chứ đâu có thể chỉ do một người! Ngay cả đối với khu vực 7 đi nữa, thì không thể do một mình nghị viên Madison Nguyễn định đoạt. Cho nên tự nhận hết công lao về cho mình là hành động mà trẻ con mới làm.

Cộng đồng người Việt đã bị nhầm lẫn và đã sớm thức tỉnh, cho nên trước sự hống hách, thâm hiểm, ngoan cố và hỗn xược, họ không còn con đường nào khác là tiến hành truất phế, bãi nhiệm bà ta như một điều kiện cần và đủ để ổn định và cải thiện cuộc sống cư dân.



NGUYỄN TRUNG NGÔN